Nhật ký ....ký ...ký...

Kim Tứ Cục

Thành viên chính thức
Khóc & Cười
Thích Tánh Tuệ

293860_257772394322238_1868034740_n.jpg

Có ai đó đã nói rằng Hạnh phúc
Dấu đằng sau giọt nước mắt không lời .
Và định nghĩa hạnh phúc cuộc đời
Sự thay thế chuỗi khóc, cười vô tận…

Ta hãy khóc với niềm vui chiến thắng
và cười trong giọt nước mắt thiệt thua.
Nhưng từ tâm thì chẳng thể cười đùa
Trên nỗi khổ, niềm đau kẻ khác .

Khóc là khi bước chân ta lầm lạc
Những lần ta vấp ngã giữa đường đời.
Cười là khi đau khổ ngước trông trời
Và đứng dậy hiên ngang cười vượt khó.

Khóc là khi oan ức, buồn… giải tỏa .
Lệ thành mây rồi vỗ cánh bay đi.
Cười là khi biết khóc chẳng ích gì.
Biết sự việc vốn là không thể khác.

Khi chấp nhận, thì đau thương vẫn hát
Ấy là khi lệ hạt nẩy mầm xanh.
Nỗi niềm kia cùng năm tháng qua nhanh
Không ai vui và ai buồn mãi mãi..

Khóc là khi thấy đời nhiều khổ ải
Cười là khi nhìn thế thái yên vui.
Nên gian nan, chân không bước thụt lùi
Và thành tựu, không mĩm cười ngạo nghễ.

Một chuỗi khóc, cười, đã làm nên cuộc thế
Nên cứ cười cho bé lại những niềm đau.
Và khóc khi cần thiết để nguôi sầu.
Cười với khóc đúng nơi là hạnh phúc.

Khóc với Cười, chẳng qua là cảm xúc
Sương tan theo ngày nắng vội vàng lên .
Thôi quay về, bỏ lại ” hai bên ”
Bừng mở cửa uyên nguyên Chân Hạnh Phúc.

Hai khuôn mặt, chẳng nơi nao là thật!
Một ngày mưa, ngày nắng, khóc, cười, trôi….

Sưu tầm
Nam mô A Di Đà Phật _()_
bell
 

redsquare2004

Thành viên chính thức
đời có lúc phải chia xa mà sao ta cứ mãi cưỡng cầu? biết là không được mà cứ mãi theo đuổi?
Ích kỉ quá chăng? Cứng đầu quá chăng?
Một người đã rẽ đường khác, chỉ còn mình ta vẫn cứ bước đi...
 

phương an 404

Thành viên chính thức
Anh ngày càng xa... Ta quay lưng đi mà nghe lạnh....Nhưng không anh thì cuộc đời vẫn trôi....và ta lại tìm thấy một ánh nhìn ấm áp...phía bên kia con dốc...
Chào anh, ngày hôm qua tươi đẹp đã xa....Em sẽ hạnh phúc mà....vì em biết, phần ký ức về em trong anh nhất định không dễ dàng phai nhạt....Ta đã từng yêu nhau thật thà! ....Em đi nha....CP thân yêu, em sẽ hạnh phúc mà!
 

Poony

Thành viên chính thức
Thế hệ tôi, một thế hệ cúi đầu
Cúi đầu trước tiền tài, cúi đầu sau mông người khác
Cúi đầu trước chính mình, cúi đầu bạc nhược

Chỉ ngầng đầu, có lúc phải cạo râu!

Thế hệ tôi, cơm áo gạo tiền níu thân sát đất
Cuộc sống bon chen
Tay trần níu chặt
Bàn chân trần không dám bước hiên ngang.

Thế hệ tôi, nhận quá nhiều những di sản hoang mang
Đâu là tự do, đâu là lý tưởng?
Đâu là vì mình, và đâu là vì nước
Những câu hỏi vĩ mô cứ luẩn quẩn loanh quanh

Thế hệ tôi, ngày và đêm đảo lộn tanh bành
Đốt ngày vào đêm, và đốt đêm không ánh sáng
Nếu cho chúng tôi một nghìn ngày khác
Cũng chẳng để làm gì, có khác nhau đâu?

Thế hệ tôi, tự ái đâu đâu
Và tự hào vì những điều huyễn hoặc
Tự lừa dối mình, cũng như lừa người khác
Về những niềm tin chẳng chút thực chất nào!

Chúng tôi nghe và ngắm những siêu sao
Chỉ với mươi lăm nghìn cho vài ba tin nhắn
Văn hóa ngoại giao là trà chanh chém gió
Và nồi lẩu tinh thần là những chiếc I-phone

Thế hệ tôi, ba chục đã quá già
Và bốn chục, thế là đời chấm hết
Không ghế để ngồi, thì thôi, ngồi bệt
Mối lo hàng ngày là tiền trong tài khoản có tăng lên?

Thứ đắt nhất bây giờ là từng lạng niềm tin
Thứ rẻ nhất, lại là lời hứa
Sự dễ dãi đớn hèn khuyến mại đến từng khe cửa
Có ngại gì mà không phản bội nhau?

Không, tôi không đại diện thế hệ mình đâu!
Và thế hệ tôi cũng không đại diện cho điều gì sất!
Trăm năm sau, lịch sử sẽ ghi vài dòng vắn tắt:
Có một thế hệ buồn, đã nhạt nhẽo đi qua.

ST
 

nhoc88

Thành viên Lớp học Tử vi 06/2012
Một con đường mới nhưng mình lại đang đứng im mà chẳng tiến được bước nào. lo lắng và sợ hãi...
 

Lạc Xa

Vô Thường
chỉ 1 chút buồn thôi
chỉ là trong giai đoạn này thôi, một ngày nào đó sẽ khác
tự nhủ, tự dối lòng mình như thế
mọi thứ hóa về hư vô
:)
 

quyan

Thành viên chính thức
hội chứng ngôi sao

Khi người trẻ quỳ xuống và hôn ghế...
TT - Có thể yêu quý và hâm mộ, có thể nhịn ăn xếp hàng mua vé, có thể chen lấn xin chữ ký, mặc áo khoác giữa mùa hè nhiệt đới cho giống thần tượng...nhưng đến mức - xúm xít vào hôn cái ghế thần tượng ngồi thì...
>> Cò vé lộng hành đêm nhạc sao Hàn
>> Vất vả giao lưu văn hóa
“Hôm qua 10g có chạy chương trình mà chú Bi Rain gì đó (không biết gõ đúng không nhỉ) và bậu xậu của chú ta sang diễn. Bi ngồi cùng cậu nữa ghế A12, A14 trong Nhà hát lớn. Một số cô cậu nhòm thấy. Tối biểu diễn, nhiều quý nữ có vé mời vào rất sớm, xúm nhau cúi xuống ngửi, hôn cái ghế Bi ngồi”...

ImageView.aspx
Sự cuồng nhiệt của khán giả trẻ VN trong chương trình giao lưu văn hóa Việt - Hàn ngày 15-3 tại Hà Nội - Ảnh: Nguyễn Khánh
Mấy câu ngắn gọn trên Facebook sau đêm biểu diễn của Bi Rain - ngôi sao ca nhạc Hàn Quốc - tại Hà Nội của một chuyên gia truyền hình nổi tiếng đủ khiến nhiều người trong chúng ta, dù thờ ơ đến mấy với “văn hóa xìtin”, phải giật mình.
Chuyện giới trẻ VN và cả châu Á hâm mộ các sao Hàn đã từ lâu không còn là chuyện lạ. Từ gần 20 năm nay, khi “làn sóng Hàn Quốc” trùm lên khắp phố phường thôn xóm - qua phim ảnh và ca nhạc đi trước, hàng hóa theo sau - xã hội đã quen với “tóc nâu môi trầm”, quen với kim chi và đồ ăn Hàn, thời trang và đồ điện tử, gia dụng, thậm chí quen với cả việc nguyên một buôn làng Vân Kiều đặt tên con bằng nhân vật phim Hàn Quốc.
Trên các phương tiện truyền thông, mỗi lần có ban nhạc hay ngôi sao (điện ảnh, truyền hình, ca nhạc) Hàn Quốc sang VN, tràn ngập hình ảnh các “fan cuồng” “cơm nắm muối vừng” xếp hàng đón ở sân bay, xếp hàng chen mua vé, xếp hàng xin chữ ký..., kèm theo là những lời than vãn tuyệt vọng của các bậc phụ huynh: “Nó đòi bay từ Sài Gòn ra Hà Nội để xem Super Junior”; “Nó bảo nếu mẹ không kiếm được vé cho con thì con sẽ bỏ học”, mà vé nào có rẻ, có những khi lên đến 5-7 triệu đồng/cặp.
“Con nhà giàu, được chiều quá mới thế, chạy ăn từng bữa xem, hết thần tượng ngay” - một vài lời nhận xét, rất vô can; “Trẻ con ấy mà, hãy thử đặt mình vào vị trí chúng nó”, “Chúng nó lớn tự khắc sẽ tỉnh”...- nhiều tiếng tặc lưỡi độ lượng.
“Hãy để lớp trẻ có thần tượng của mình, dù Hàn hay Việt, nếu họ tạo ra giá trị sống mới, nếu họ đại diện cho những vẻ đẹp mới, hay thậm chí đơn giản là họ mang đến niềm vui cho hàng triệu thanh niên đang thiếu vắng thần tượng và thiếu cả không gian giải phóng năng lượng” - nhiều chuyên gia tâm lý và những người “tây học, quan niệm cởi mở” phát ngôn trên các diễn đàn...
Ai cũng có lý nếu xét từ góc nhìn của mình, từ vị trí riêng của mình, từ trải nghiệm của bản thân mình.
Vâng, có thể yêu quý và hâm mộ, có thể nhịn ăn xếp hàng mua vé, có thể chen lấn xin chữ ký, có thể làm mình làm mẩy với cha mẹ để xin được tiền mua chiếc vé cắt cổ, có thể nhuộm tóc xanh, tô môi tím và mặc áo khoác giữa mùa hè nhiệt đới cho giống thần tượng...
Nhưng đến mức - dù là chỉ vài người trẻ - xúm xít vào hôn cái ghế Bi ngồi thì...
Những người nhìn thấy cảnh ấy đã giật mình, các phụ huynh đã giật mình. Nhưng giật mình rồi làm gì nữa? Trong khi các thần tượng mới mà chúng ta thật sự mong ước cho con em mình vẫn chưa xuất hiện.

có thể chúng ta cười, nhưng mà chuyện tương tự như thế này xảy ra như 1 điều hiển nhiên trong cuộc sống. chỉ cần 1 người nói vài tiếng là có hàng loạt tiếng hô theo tán tụng.
chẳng sao cả ta chỉ như 1 người khách qua đường,nhìn thấy và hiểu là được rồi. Yêu thường mù quáng mà.
một chút tv, 1 chút bb, và mình ngủ yên.

I don't care.

 

nobuta54

Thành viên chính thức
"Đau rồi sẽ buông" => Vậy là nỗi đau chưa đủ để buông?
Let's smile, try...
 
Last edited by a moderator:

Tiểu Vô Thường

Thành viên chính thức
Chào cả nhà, bác nào lập ra cái này cũng hay đó chứ.
Cho mọi người có đất tâm sự.
Hân hạnh chào bác, em cũng làm một comment ủng hộ.
Mà em không biết nói gì, thôi thì tự bác hiểu em nói gì.
 

greenfield09

Thành viên chính thức
Sao buồn quá ta!Mình đã ân hận ,sám hối tội lỗi đó hơn 1 năm rùi mà thỉnh thoảng lại bị đau đớn ,ray rứt đến như vậy
E ko nói nhiều sự ray rứt ,đau đớn này cho a biết đâu.Đơn giản e biết ai cũng thích hành động nhiều hơn lời nói ,e dãd9ii hơn 300 cây số để chứng minh điềiuu đó.E tưởng mình thoát khỏi sự ám ảnh đó rùi nhưng có những đêm sự đau đớn,ân hận lại giày vò e .Các cậu e ra đi tuổi đời rất trẻ 36t,45t thì e cũng sẽ ko dc ngoại lệ vì mệnh e mệnh yểu và dòng họ e ai cũng chết bất ngờ.Nhưng cái chết của họ đã dạy e 1 điều ĐỪNG LÀM TỔN THƯƠNG NG KHÁC ,ko có nhiều thời gian để làm lành vết thương hay phục hồi sự tổn thương cho họ đâu
 

Tuệ An

Thành viên nhiệt huyết
Sao buồn quá ta!Mình đã ân hận ,sám hối tội lỗi đó hơn 1 năm rùi mà thỉnh thoảng lại bị đau đớn ,ray rứt đến như vậy
E ko nói nhiều sự ray rứt ,đau đớn này cho a biết đâu.Đơn giản e biết ai cũng thích hành động nhiều hơn lời nói ,e dãd9ii hơn 300 cây số để chứng minh điềiuu đó.E tưởng mình thoát khỏi sự ám ảnh đó rùi nhưng có những đêm sự đau đớn,ân hận lại giày vò e .Các cậu e ra đi tuổi đời rất trẻ 36t,45t thì e cũng sẽ ko dc ngoại lệ vì mệnh e mệnh yểu và dòng họ e ai cũng chết bất ngờ.Nhưng cái chết của họ đã dạy e 1 điều ĐỪNG LÀM TỔN THƯƠNG NG KHÁC ,ko có nhiều thời gian để làm lành vết thương hay phục hồi sự tổn thương cho họ đâu

Sao bi quan vậy em? Nghĩ đến tương lai ngày mai thế nào chi cho mệt hả em? Tương lai hem ai dự đoán đc, hem ai có thể bit trước. Nó hem nằm trong tầm tay của mình em à!

Em nghĩ cho ngày mai như thế nhưng đã bao giờ em nghĩ về ngày hôm nay mình đã làm gì, đã sống thật trọn vẹn cho ngày hôm nay chưa?

Em đã làm hết mình, những gì có thể thì kết quả cuối cùng có ra sao mình cũng nên bằng lòng chấp nhận hem nên tự dằn vặt mình em ạ!

Chị hem bit gd em thế nào, đọc những gì em viết chị thấy em cao thượng nhưng sự cao thượng của em lại làm người khác đau lòng! Và như thế là em ích kỉ, sống cho riêng mình. Có nên cao thượng vậy hem em?

Em còn rất trẻ, rất nhiều điều thú, mới mẻ đang chờ em ở phía trước! Hãy sống đầy đam mê và khát khao em à!

Tình không xót xa có nên gọi là tình?
Đời không đắng cay có nên gọi là đời...?
Hôm nay ta cứ vui, chắc đâu ngày mai cũng thế!
 

luongthienxich

Lão làng
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời !
 

Kim Tứ Cục

Thành viên chính thức
Ta đi lang thang theo ngày tháng, theo đời hoang
mang buồn đi bốn phương trời.
Ta đi rong chơi như là gió, như là mây
đi tìm quên cơn mê này.

Ta đi lang thang trên đồi vắng, qua rừng sâu
cho tâm hồn hết âu sầu
Không còn nhớ, không còn thương
bóng người xưa quên thề cũ
Không còn nhớ, không còn thương
mối tình xưa quá bẽ bàng.

Một mình một bóng, đời mình, một mình một bóng
chênh vênh lạc loài, bóng ai còn đi
Rồi ngày nào đó, một ngày, rồi ngày nào đó,
không ai kêu ta, có ai gặp ta.

Ta đi bơ vơ bên ghềnh đá, trên sườn non
chân ngựa hoang bước mơ hồ.
Ta đi rong chơi bên bời suối, theo bầy nai
đi tìm quên cơn mê này.

Ta đi lang thang quên ngày tháng, quên trần gian
quên nhân tình đã quên mình
Xin một sáng trong mùa đông, trên nệm êm lá vàng úa
không còn nhớ, không còn thương
ta nằm im chết bên đường
 

tranhuyen139

New Member
Ngày hôm nai, tui đi làm ... sáng 8h làm việc ... 8h 15 tui và 2 đứa nhóc nữa đi ăn sáng ... 8h55 mới zìa và ... vào 4rum chơi =))
Tui hy vọng sếp tui k onl zô đây mà có zô đây thì hơm thấy cái còm men này của tui :))
 

Moha

New Member
Những buổi chiều tan làm, vi vu trên con đường quen thuộc, không phải chứng kiến cảnh tắc đường đầy khói bụi, không phải tất bật về nhà vì tan làm muộn, không phải vội vã chạy xe để tránh những cơn mưa bất chợt.
Chạy thật chậm trong cơn gió hè, tôi miên man nghĩ về cuộc sống, nghĩ về những người đã đi qua cuộc đời tôi, nghĩ về người chưa kịp viết lên 2 chữ " bắt đầu".
Chợt thở dài, thấy có chút tiếc nuối, nhưng cũng thật thoải mái. Vì ít nhất lúc này tôi là chính tôi, chứ không phải tôi trong mối quan hệ với người khác - luôn rất tươi vui và thể hiện mình rất ổn.
 
Bên trên