Chuyên mục giải trí với truyện cười!

lenhhosung

Thành viên chính thức
Không đáng một xu
Luci với meomeo đứa thì mới chia tay bạn trai, đứa thì vừa bị xếm mắng đi nhậu ở trên đường Yết xấu nhưng mà kiêu gọi Taxi:
- Ê taxi, 2 chị đi từ đây lên bờ hồ hết bao tiền mày? Luci hỏi
- Dạ, các chị cứ đi đi, đồng hồ chỉ bao nhiêu em lấy bấy nhiêu thôi ạ, cu lái xe trả lời
- Nhưng mà tao muốn biết nó khoảng bao nhiêu? vẫn Luci
- Dạ (nhẩm nhẩm), chắc khoảng 60 ngàn chị ạ
- Thế mình chị đi thì hết bao nhiêu mày?
- Cũng vẫn chỉ thế thôi chị ạ
.....
- Thấy chưa (Luci quay sang meomeo), chị đã bảo mày chả đáng một xu mà lị... thôi đi đi em tài, bọn chị không đi xe đâuuuuuuu

:d
 

lenhhosung

Thành viên chính thức
Ngôn ngữ Việt thuần
Vầng là chuyện Mô - tê - răng - rứa nhà em .

Em dẫn mợ nó ra Hà Nội linh thiêng hào hoa để khám bệnh các bác ạ . Em dặn mợ nó dzzồi . Phải dùng từ phổ thông nhé :
Mô = Đâu ; Tê = Kia ; Răng = Sao ; Rứa = Thế .

Rồi mợ nhà em vào bảo bác sĩ như vầy :
- Thưa bác sĩ . Hàm sao của em cứ đau đau là . Còn chân thì kia không tài nào chịu nổi .
....
2.gif
2.gif
2.gif
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Dẻo và bền nhất

- Thầy: Trò nghe đây: sắt thép, đồng…vật liệu nào dẻo dai và bền nhất?
- Quỳnh: Thưa thầy là…Thưa thầy cho 5 phút suy nghĩa ạ. Á! Thưa thầy vật dẻo dai và bền nhất đó là sợi tóc ạ.
- Thầy: Sao! Làm gì có chuyện đó sợi tóc làm sao có thể dẻo hơn sắt thép được?
- Quỳnh: Sao lại ko ạ! Thưa thầy chẳng phải người ta nói nghìn cân treo sợi tóc đó thôi ạ.
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Uống nước nhớ...

- Thầy: Uống nước nhớ gì, em nào biết!
- Quỳnh: Dạ thưa thầy, uống nước kẻ trồng cây!
- Thầy: Sao lại uống nước nhớ kẻ trồng cây?
- Quỳnh: Dạ , vì em uống nước dừa mà thầy!
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Thành thật

- Mẹ: Con ăn vụng canh phải không?
- Quỳnh: Không như thế được, khi con ăn, con có đánh đổ ra quần áo đâu?
- Mẹ: !!!
 

huuduyen

Thành viên chính thức
1x10=9

- Thầy:Một cái bánh giá 1 hào, vậy 10 cái giá bao nhiêu, trò?
- Quỷnh: Thưa thầy khoảng chín hào ạ!
- Thầy: Sao lại 9 hào, con tính lại đi!
- Quỷnh: Thưa thầy, tại vì mua nhiều…họ bớt tiền cho ạ!
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Nhật ký

- Quỷnh: Đố Mắm nhật ký là gì?
- Mắm: Ờ ! Đó là chữ ký của người Nhật!
- Quỷnh: Trời!
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Đều

- Quỷnh: Giờ kiểm tra mà bà copy như vậy ko sợ lé mắt sao ?
- Mắm: Không sợ!
- Quỷnh: Tại sao?
- Mắm: Thì tôi copy thằng Tròn ngồi bên phải, rồi lại liếc sang copy thằng Béo ngồi bên trái. Đều nhau như vậy lé sao được?
- Quỷnh: Bó tay!
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Con gì?

- A (thở dài): Có đôi lúc tớ cũng ko biết tớ có phải là con người ko?
- B: Tại sao vậy?
- A: Lúc tớ cười thì nhỏ hàng xóm bảo tớ như đười ươi, lúc tớ ko hiểu bài thì anh tớ bảo ngu như heo và những lúc tớ quên tắm thì em gái tớ bảo tớ hôi như cú!
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Chó treo mèo đậy

- Mợ: Con ở nhà trông mâm cơm. Nhớ là chó treo mèo đậy đấy. Mợ phải đi đàng này một lát.
Một lát sau…
- Mợ: Thế nào xong chưa con?
- Quỷnh: Dạ xong rồi ạ! Mợ bảo chó treo mèo đậy nên con treo chó và đậy mèo mà!
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Kẻ bị nạn

Một vụ tai nạn giao thông vừa xảy ra ngoài phố. Mọi người tò mò chen lấn vòng trong vòng ngoài để xem. Một anh đến chậm không tài nào vào xem được.
Tức quá, anh ta liền hét toáng lên:
- Tôi là bố kẻ bị nạn đây!
Mọi người kinh ngạc quay lại nhìn và vội vã giãn ra cho anh ta vào. "Kẻ bị nạn" là một... chú chó vừa bị xe cán chết.
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Tin tốt tin xấu

Đoàn tàu kéo đẩy được đưa vào sử dụng lần đầu đang băng băng trên đường ray thì động cơ của đầu đẩy ngừng hoạt động. Người lái tàu quyết định tiếp tục hành trình với động cơ còn lại nhưng một lát sau, đầu kéo lại hỏng nốt.
Để trấn tĩnh hành khách, người lái tàu thông báo:
- Thưa quý vị! Chúng ta đang có tin tốt và tin xấu. Tin xấu là cả hai đầu máy đều đã ngừng hoạt động và chúng ta sẽ bị kẹt ở đây một thời gian. Tin tốt là phương tiện chúng ta đang sử dụng không phải một chiếc máy bay.
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Đúng hướng

Có hai chàng trai phóng xe máy về quê. Anh chàng lái xe mặc một chiếc áo khoác len, không cúc cũng không có khoá. Cuối cùng, sau khi bị gió quất mạnh quá, anh dừng lại nói với bạn:
- Tớ không thể lái xe mà gió cứ quất vào ngực thế này, khó chịu chết đi được.
Sau một hồi suy nghĩ, anh quyết định mặc ngược áo để ngăn không cho gió quất vào ngực.
Hai người phóng nhanh, đến khi không làm chủ được tốc độ và gặp tai nạn. Bác nông dân sống gần đó thấy vậy bèn đến báo cơ sự cho cảnh sát.
- Lúc đó, bác có thấy ai có vẻ còn sống không? - Cảnh sát hỏi
- Có, có một cậu, cho tới trước khi tôi xoay cổ cậu ấy về đúng hướng.
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Chạy xe cẩn thận

Một cảnh sát chặn chiếc xe hơi lại vì phóng với tốc độ quá cao. Ngồi sau tay lái là một cô gái.
- Tại sao chị lại đi xe với tốc độ chóng mặt như vậy?
- Anh cảnh sát ơi, tôi lái xe rất tồi nên mới vội vã quay về nhà vì sợ đâm phải ai đó trên đường.
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Còn đau hơn

Bố của trò Vova bị cô giáo mời đến gặp. Khắp mình dán đầy bông băng, ông vừa lê bước vào đã nghe cô kể tội con mình:
- Bác xem này! Em Vova vẽ con ruồi lên cái đinh trên bàn giáo viên. Tôi đập một nhát, chảy cả máu tay.
- Trời ơi! Thế là còn nhẹ. Cô nhìn cái thân tôi xem, đây là hậu quả của việc nó vẽ mẹ nó trên đống thủy tinh đấy.
- Úi chao!
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Xác nhận vấn đề

Vova thường ngồi chung xe bus với Natasa. Một hôm, Vova lấy hết dũng cảm dúi cho Natasa một mẩu giấy, trên đấy viết:
- "Tôi rất thích bạn, nếu bạn đồng ý kết bạn với tôi thì hãy đưa lại mẩu giấy này cho tôi, còn nếu không đồng ý thì hãy vứt nó qua cửa sổ".
- Một lúc sau Natasa chuyển lại mẩu giấy cũ, Vova vui mừng mở ra xem, trên giấy viết: "Không mở được cửa sổ!"
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Thôi miên liệu pháp

Một bà nọ mắc chứng rối loạn tuần hoàn chữa trị bằng nhiều loại thuốc men mãi không khỏi. Nghe nói bệnh này có thể điều trị bằng thôi miên, bà cũng thử xem sao.
Ông thày thôi miên nhìn xoáy sâu vào mắt bệnh nhân và bảo:
- Bà hãy nhắc lại từng lời tôi nói: "Tôi đã khỏi bệnh! Đã khỏi bệnh!"
Người bệnh mừng rỡ reo lên:
- Tôi đã khỏi bệnh!
- Bà phải trả tôi 500 đôla! - Ông thày thôi miên nói.
Bà bệnh nhân liền nhìn sâu vào mắt người vừa điều trị cho mình, niệm thần chú:
- Tôi đã trả tiền rồi. Thày hãy nói theo: "Vâng! Bà đã trả tiền rồi!".
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Gần mực thì đen

Bác sĩ tâm lý lừng danh đến thăm khu điều dưỡng bệnh nhân tâm thần. Vào một phòng, ông ngẩng đầu lên và thấy trên trần có một người bệnh bám cả hai tay hai chân vào xà nhà.
Bác sĩ hỏi y tá trực phòng:
- Anh ta bị làm sao thế?
- Hắn bị bệnh hoang tưởng, tự coi mình là cái bóng đèn...
- Ừ! Tôi thấy rõ rồi... Nhưng phải có cách bắt hắn xuống, kẻo ngã bị thương thì rày rà to cho uy tín của bệnh viện ta.
- Vâng, nhưng hắn mà xuống thì gian phòng này sẽ tối ạ!
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Lần này thì đúng

Đêm trước khi đi khám tuyển nghĩa vụ quân sự, một chàng thanh niên được đám bạn kể cho một mẹo nhỏ để trốn lính.
“Một anh chàng đi khám tuyển được bác sĩ kiểm tra mắt. Ông bác sĩ chỉ vào bàn và hỏi: - - Chữ gì đây?
Anh kia ngơ ngác:
- Chữ nào cơ?
- Ở dòng này.
- Dòng nào cơ?
- Đây, ở trên bàn.
- Thế cái bàn nào?
Và anh chàng được tuyên bố là không thích hợp với công việc, rất đúng ý anh ta.
Nghe vậy, anh chàng sắp sửa tòng quân quyết định sẽ lặp lại trò ma giáo đó với bác sĩ khám bệnh. Khi kiểm tra mắt, bác sĩ hỏi:
- Bây giờ cậu hãy chỉ cho tôi chữ ở trên bàn.
Anh ta ngạc nhiên hỏi:
- Bàn nào cơ? Chẳng có cái bàn nào ở đây cả!
- Anh nói đúng. - Bác sĩ nhận xét. - Anh đã thấy rõ là không có cái bàn nào cả. Anh đã được nhận vào quân đội.
 

huuduyen

Thành viên chính thức
Tiền nào của nấy

Để chữa bệnh phát phì, bác sĩ kê đơn cho Roby 6 viên thuốc, mỗi tối uống một viên. Đêm đầu, sau khi uống thuốc, Roby mơ thấy mình bị đắm tàu và giạt vào một đảo hoang, ở đấy có một cô gái da màu tuyệt đẹp. Anh rượt theo cô ta khắp đảo, nhưng không thể nào bắt kịp. Thức dậy, mồ hôi vã ra như tắm. Cuộc rượt đuổi lại diễn ra trong những đêm kế tiếp. Kết quả anh ta sụt 25 kg.
- Bạn của Roby là Brow thấy vậy cũng đến chữa bệnh. Nhưng sau khi uống viên thuốc đầu tiên, Brow lại có một giấc mơ khác. Anh ta cũng lạc vào đảo hoang, nhưng không có cô gái da màu nào cả. Thay vào đó là một đám thổ dân hung dữ đuổi anh ta chạy trối chết. Rồi anh ta cũng sụt được 25 kg.
- Brow hỏi bác sĩ tại sao Roby lại có giấc mơ nhiều hứng thú, chứ không đáng sợ như của mình, ông ta mỉm cười: Có gì đâu, Roby đến gặp tôi tại phòng mạch tư và trả bằng tiền mặt. Còn anh thì đến bệnh viện với thẻ bảo hiểm y tế.
 
Bên trên