thơ hay

duccongtb

Super Moderator
Staff member
em đang cảm thấy buồn 1 chút, mà cũng chẳng hiểu sao lại buồn nữa. thôi copy ít thơ để mọi người đọc.
Hai Sắc Hoa Tigôn

T.T.K.H.

Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi cảm thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương

Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong,
Và phương trời thẳm mờ sương, cát
Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng

Người ấy thuờng hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng thế thôi!"

Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng,
Là chút lòng trong chẳng biến suy!"

Đâu biết một đi một lỡ làng,
Dưới trời đau khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá! Tồi buồn lắm,
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường...

Từ đấy, thu rồi, thu lại thụ..
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ

Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người

Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm pha!

Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một muà thu trước rất xa xôị..
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!

Tôi sợ chiều thu nhạt nắng mờ
Chiều thu hoa đỏ rụng. Chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
Người ấy sang sông đứng ngó đò

Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng

 

duccongtb

Super Moderator
Staff member
Gửi người tôi yêu
Em biết không?
Ngày xa nhau tôi đã khóc
Khóc cho tôi và khóc cả cho em
Rồi âm thầm tôi đưa tay gạt lệ
Hẹn ngày mai tôi vẫn đợi em về
Em biết không?
Khi bình minh gọi nắng
Khi tiếng chim ríu rít ở trên cành
Khi tia nắng như tình anh chiếu rọi
Đưa tôi về với dĩ vãng của tình ta
Em biết không?
Ngày xa nhau tôi đã ước
Ước cho mình rồi ước cả cho em
Tôi đã ước những điều thật giản dị
Em bên người hạnh phúc vẹn yêu thương
Và hãy quên tôi - một kẻ si tình...
Để giờ đây những chiều trên lối cũ
Lỡ ngang qua tôi ngoái lại mơ màng
Tưởng như em đang đứng chờ tôi đó
Lặng lẽ nhìn như giữ cả không gian
Em biết không?
Ngày xa nhau tôi vẫn nhớ
Nhớ thật nhiều và nhớ để quên em
Rồi kỉ niệm cũng dần theo năm tháng
Dĩ vãng xưa theo mưa gió nhạt nhòa
Nhưng em có biết rằng... ở nơi đây...
Tôi vẫn ước!
Một điều, một điều thôi giản dị
Đón em về bằng tất cả yêu thương!
 

duccongtb

Super Moderator
Staff member
GIỮA HAI CHIỀU QUÊN NHỚ
Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên để thành xa lạ
Anh ám ảnh em giữa hai chiều nghiệt ngã
Ngiêng bên này lại chống chếnh bên kia

Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya
Dịu dàng quá lời thì thầm của gió
Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Biết đâu chừng thiên sứ đứng vây quanh

Trái tim đa mang trở tình yêu chòng chành
Quên với nhớ lắc lư nhịp sóng
Anh là gì giữa bốn bề vang vọng
Em ngẹn lòng khi thốt gọi thành tên.
 

Lạc Xa

Vô Thường
KHÔNG ĐỀ


Bài ca
Chưa bao giờ được hát
Ngủ trên môi tôi rất đỗi u buồn
Bài ca
Chưa bao giờ được hát

Trong khu vườn hoang sơ đâu đó
Con đom đóm đầu tiên lập loè
Mặt trăng như tấm lưới bằng vàng
Tuôn ra trên con sông nhỏ

Và bài ca tôi mơ khi đó
Là bài ca
Chưa được hát bao giờ

Bài ca những đôi môi trầm tư
Và hơi ấm bâng khuâng sương giá

Bài ca những phút giây quên lãng
Lạc đường đi trong bóng đêm đầy
Bài ca của ngôi sao du mục
Trên buổi bình minh không tàn.
 

nikari_77

Thành viên Lớp học Tử vi 06/2012
tặng anh công và mọi người...
Nikari

Anh chỉ ước một nông trường đầy chó
Một ngọn đồi bát ngát lá mơ xanh
Một dãy Trường Sơn trồng đầy sả ớt
Một dòng sông chứa đầy rượu pha cồn
Để nơi đó ngày tháng anh tu luyện
Xa bụi trần và quên lãng bóng hình em...

trích internet
 

duccongtb

Super Moderator
Staff member
đọc lại 1 bài từ phổ thông nhé.
Đây Thôn Vĩ Dạ
Tác Giả: Hàn Mặc Tử

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau, nắng mới lên,
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay...
Thuyền ai đậu bến Sông Trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay?
Mơ khách đường xa, khách đường xa,
Áo em trắng quá nhận không ra...
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh,
Ai biết tình ai có đậm đà?
 

THT

Tiểu ngố
Ài, THT vừa đọc bài này:

Tôi sẽ chết ngày mai ai biết được

Cũng như em không chỉ có đôi lòng
Tôi hiểu rõ chẳng thể đòi chung thủy
Khi mỗi ngày cây cỏ vẫn đơm bông.
- Du Tử Lê -
 

Kim Tứ Cục

Thành viên chính thức
Hỏi thế gian, tình là vật gì
Tình khiến sinh tử tương hướng
Trời Nam đất Bắc song phi nhạn
Cổ thụ mấy mùa hàm sương
Hoan lạc thú, biệt ly sầu
Nỗi khổ chất đầy ngàn tương tư
Ngàn lời muốn tỏ, cũng chỉ theo khói mây
Thiên sơn không băng giá
Quân tử đi cùng ai...

(TĐĐH)
 

Kim Tứ Cục

Thành viên chính thức
Tìm tiên giữa suối mơ

Rêu xanh đá trắng bụi lu mờ

Ân cần dạo bước cõi thiên thai

Tiên cảnh nay mong trở lại rồi

Bên suối buồn man mác

Trăng soi nước biết ánh trăng ngời

Tiên nữ hỡi tìm hoài sao không gặp?
 

Người Ngô Nghê

Thành viên chính thức
QUÁN HÀNG PHÙ THỦY
Một phù thủy mở quán hàng nho nhỏ:
"Mời vào đây, ai muốn mua gì cũng có"

Tôi là khách đầu tiên

Từ bên trong phù thủy ló ra nhìn"
"Anh muốn mua gì?"

"Tôi muốn mua tình yêu,
Mua hạnh phúc, sự bình yên, tình bạn,..."

"Hàng chúng tôi chỉ bán cây non
Còn quả chín anh phải trồng, không bán!"

file.php



K.BADJADJO BRADIP
 

Lạc Xa

Vô Thường
Đi về phía không nhau

Em bỏ lại con đường trăng trắng màu hoa
Bước thật nhanh về phía chiều vừa xuống
Đi về đâu khi tình yêu chợt muộn
Dốc đời dài
Và em
Đi về phía ... không anh
Mưa rơi
Ô kìa, sao thật nhanh!
Làm ướt cả mái tóc một thời anh thương nhớ
Anh quay lưng
Con phố nhè nhẹ thở
À thì ra
Đi về phía không em


Ừ! Chia tay
Quên kỷ niệm xưa quen
Quên ánh mắt
Nụ cười
Quên bờ môi tha thiết
Quên cây đàn và cả bài tình ca da diết
Mình hững hờ, đi về phía không nhau

Thôi kệ anh nhé
Kệ trời mưa mau
Mình cứ bước dù trong lòng nuối tiếc
Dẫu không nhau nghĩa là xa biền biệt
Kệ đi mà
Đừng khóc nhé mưa ơi

Mùa sắp tàn
Sao lá rụng tả tơi
Chiều tím ngắt, vết yêu thương hoen cũ
Tháng năm dài tiếng thời gian ủ rũ
Em ... Anh... Buồn
Vì biết rằng
Phía ấy chẳng có nhau

Hương Thu
 

Sephiroth

Thành viên chính thức
Tình Xưa

Đã bao nhiêu chiều lòng dặn lòng
Đừng sầu đừng buồn nữa được không
Đừng thương , đừng nhớ mãi một người
Tình đã chết rồi cuối mùa đông

Đã hơn trăm bận tôi trách mình
Trông ngóng làm chi mãi bóng hình
Người giờ ngăn cách xa xôi lắm
Sao hoài nuôi mộng một chữ tình

Nhiều lần giữa đêm ngồi lặng im
Giận mình mềm yếu một trái tim
Nhớ thì không thể quên chẳng được
Nên sầu cô liêu cứ đến tìm

Do tôi dại khờ ... là tôi sai
Ấp ủ tháng ngày hương tình phai
Có còn gì đâu ngoài dư ảnh
Cùng những giọt buồn đầy đắng cay.

Chờ gì khi người chẳng trở về
Bởi cuộc sống đã khiến em thay đổi
Cô bé ngây thơ ngày xưa tôi yêu
Quên lãng lâu rồi mối tình đầu.




[h=3]That's Why You Go Away[/h]
 

Lạc Xa

Vô Thường
[h=3] Nghĩ lại về Pautopxki
[/h]
Nghĩ lại về Pautopxki

1.

Đồi trung du phơ phất bóng thông già
Trường sơ tán. Hồn trong chiều lặng gió
Những trang sách suốt đời đi vẫn nhớ
Như đám mây ngũ sắc ngủ trong đầu...

"Lẵng quả thông" trong suối nhạc nhiệm màu
Hay "Chuyến xe đêm" thầm thì mê đắm
Mùi cỏ dại trên cánh đồng xa thẳm
Một bầu trời vĩnh viễn ướp hương hoa

"Có thể ngày mai ta cũng đi qua
Một cánh cửa nao lòng trong truyện "Tuyết"?
Có tiếng chuông rung, và con mèo Áckhíp
Ánh nến mơ hồ như hạnh phúc từng mong..."

Xa xôi sao... Thời thơ ấu sau lưng!

2.

Nhưng không phải thế đâu, không phải thế đâu, cuộc đời không phải thế!
Giọt nước soi trên tay không cùng màu sóng bể
Bể mặn mòi, sôi sục biết bao nhiêu
Khi em đến bên anh, trước biển cả dâng triều

Ta thu hết xa khơi vào trong lồng ngực trẻ
Dám thử mọi lo toan để vạch dấu chân trời
Dấu xanh thẳm khi bình minh vụt đến
Dấu đen trầm khi đáy bóng đêm trôi...

Và hạnh phúc vỡ ra như một nốt đàn căng
Nốt cao quá trong đời xao động quá!
Hạnh phúc cực hơn mọi điều đã tả
Lại ngọt ngào, kỳ lạ, lớn lao hơn

Anh đã đi qua bão lốc từng cơn
Cây rung lá trong chiều thanh thản nhất
Anh qua cả màu không gian ngây ngất
Một tiếng thầm trong nắng mới lao xao...

Em đã đến rồi đi, như một giấc chiêm bao!

3.

Bây giờ, anh biết nói gì hơn?
Có thể, ngày mai thôi... Có thể...
"Hoa tóc tiên ơi! Sớm mai và tuổi trẻ"
Lật trang nhật ký nào cũng chỉ xát lòng thêm…

Pautopxki là dĩ vãng trong em
Thành dĩ vãng hai ta. Bây giờ anh ngoảnh lại
Nhưng không phải thế đâu, không phải thế đâu, anh hiểu rằng không phải...
Như tuổi thơ, vừa đó đã xa vời!

Đưa em đi... Tất cả thế xong rồi
Ta đã lớn. Và Pautopxki đã chết!
... Anh vẫn khóc khi nghĩ về truyện "Tuyết"
Dẫu chẳng bao giờ mong đợi nữa đâu em!

1969
 

baochinh

<font color="red"><b>Vũ Tham Độc Thủ</b></font><br
...........KỶ NIỆM KHÓ QUÊN...........................
Tặng người tôi nhớ ^^
Không ở bên cạnh không có nghĩa là không yêu
Không nói chuyện nhiều không phải là không nhớ
Dù xa nhau nhưng cùng chung nhịp thở
Dù không gần nhưng vẫn ở trong tim
Thời gian không lâu nhưng tình say đắm
Kỷ niệm không nhiều nhưng là kỷ niệm khó quên
 

Người Ngô Nghê

Thành viên chính thức
ĐỘC HÀNH (Trương Nam Chi)

Giọt nước mắt lăn
Có ngăn được nỗi buồn đơn độc
Người ta bước dọc
Cớ gì mình lại bước ngang?

Gánh nỗi buồn đi lang thang
Tìm người chia sớt
Lòng người hời hợt
Tim người giá băng

Góp nhặt băn khoăn
Thêm vào gánh nhân tình thế thái
Đời trôi lăn mãi
Biết về đâu?





 
Last edited by a moderator:

Người Ngô Nghê

Thành viên chính thức
Tình qua (Xuân Diệu)

"Thiên hạ về đâu, sao vội đi?
Bao giờ gặp nữa, có tình chi?
Lòng tôi theo bước người qua ấy!
Cho đến hôm nay vẫn chẳng về... " ~


 

Người Ngô Nghê

Thành viên chính thức
(Tự Sự - Nguyễn Quang Hưng)

Dù đục, dù trong con sông vẫn chảy
Dù cao, dù thấp cây lá vẫn xanh
Dù người trần tục hay những kẻ tu hành
Cũng phải sống từ những điều rất nhỏ.

Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm?

Đất ấp ôm cho những hạt nảy mầm
Nhưng chồi tự vươn mình tìm ánh sáng.
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Thì chắc gì ta đã nhận được ra ta ?

Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Đâu chỉ để dành cho một riêng ai !





 
Last edited by a moderator:

manhho

<font color="Red"><b>Vạn sự tùy duyên</b></font><b
Я вас любил

(Nguyên bản tiếng Nga)


Я вас любил: любовь еще, быть может,
В душе моей угасла не совсем;
Но пусть она вас больше не тревожит;
Я не хочу печалить вас ничем.
Я вас любил безмолвно, безнадежно,
То робостью, то ревностью томим;
Я вас любил так искренно, так нежно,
Как дай вам бог любимой быть другим.


Tôi yêu em


Tôi yêu em: đến nay, chừng có thể,
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa;
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.


Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen;
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm,
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.

Aleksandr Sergeyevich Pushkin
(Thuý Toàn dịch)
 

Lạc Xa

Vô Thường
[h=6]Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau,
Mà là yêu người khác.
Anh sẽ nắm tay một người con gái khác
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa
Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa
Nhưng đi đưa áo mưa cho một chàng trai khác…
Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc
Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em
Anh rồi cũng chẳng còn ghen,
Những chỗ không anh, em diện màu áo mới.
Tại đường phố đông người
Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau.
Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể
Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ
Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh…
Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả
Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu.
Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất
Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích
Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa…
Em ngồi nghe lại những bản tình ca
Vẫn dịu dàng, vẫn thiết tha như thế
Vẫn say mê như chưa hề cũ
Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau?

- ST -
[/h]
401719_2813179307505_1799469219_1679457_1298730951_n.jpg
 
Bên trên