Nhận biết tâm lý qua hành động Nói, Cười

TDH

Thành viên chính thức
Tiếng nói của một người cũng có vai trò quan trọng không kém các bộ vị khác, bởi vì chính là Thần và Khí phát lộ ra bằng âm thanh. Trong các sách tướng cổ xưa, các nhà chuyên nghiên cứu đều đồng ý nếu biết nhận ra ý nghĩa trong tiếng nói của một người thì mới hoàn toàn nắm vững được nghệ thuật xem tướng, điển hình là Ma Môi (Ma Y ?), một nhà nhân tướng học nổi tiếng thời Tống đã viết: “Người xem tướng thượng thừa thường nghe thanh âm của một người làm chủ thể, từ đó kết hợp với mục quang, sắc khí và tướng mạo để quyết đoán”.

Trong thực tế giọng nói của phụ nữ khác hẳn với đàn ông, nhưng sự khác biệt này phải diễn tả rất dài dòng mới phân tích chính xác được. Ở đây chúng tôi chỉ xin tóm gọn là giọng nói của đàn ông hay phụ nữ thì đều phải hòa hợp với tính phái của người đó là điều căn bản tốt nhất. Điều này có thể dùng ví dụ như trong khi giao tiếp hàng ngày, chúng ta nghe một người đàn ông béo tốt, hồng hào nhưng giọng nói the thé, nhão nhẹt hay một người đàn bà tuyệt sắc lại trao đổi với giọng nói ồm ồm, khàn khàn thì chắc chắn sẽ ngạc nhiên và khó chịu ngay. Đó chính là giọng nói không phù hợp với tính phái, chính là phá tướng rất lớn của một người vậy.

Căn cứ vào khoa học, cử chỉ nói cười của một người tương đối có thể giúp chúng ta hiểu được phần nào tâm tính, nhưng phải phân biệt được hoàn cảnh thì mới chính xác, thí dụ như gặp một việc gì đó quá xúc động, người đàn ông rơi nước mắt. Đồng ý là giọt nước mắt đàn ông thể hiện một trạng thái xúc động mạnh mẽ nhưng sau đó có thể sẽ không bao giờ lập lại, vì vậy cũng không thể kết luận người ấy dễ dàng bị ngoại cảnh tác động. Đại thể, nói cười đều phải phù hợp với cá tính, địa vị, hoàn cảnh và có thể tóm gọn như sau:

- Đàn ông có giọng nói mạnh mẽ, ấm áp, không ấp úng, nếu trầm cảm thì càng dễ thuyết phục người nghe. Nếu đang bàn luận trao đổi thì mỗi câu mỗi chữ đều rõ ràng, trong sáng tức là có giọng nói toàn bích. Một tướng mạo phương phi, thân thể đẫy đà mà giọng nói the thé khó nghe hoặc nói không hở miệng thì là người tính toán mưu mô, thích dùng thủ đoạn, tâm lý hay bị mặc cảm vì những sự việc nhỏ nhặt. Điển hình nhất cho giọng nói này là những Thái giám thời phong kiến xa xưa, dù họ cố gắng nói cười nhẹ nhàng đến mấy, người nghe vẫn có cảm giác ghê sợ mà không diễn tả được

- Đàn bà có giọng nói nhẹ nhàng, ôn nhu nhưng vẫn rõ ràng từng chữ, không lớn và cũng không nhỏ quá là tướng cách giọng nói toàn bích. Đối với đàn bà, tối kỵ nhất là “chưa nói đã cười” hoặc cười quá lớn, cười thoải mái không để ý đến người khác. Đương nhiên đã là đàn bà thì phải có giọng nói thánh thót nhưng the thé lanh lảnh thì là người gian xảo, hung dữ. Giọng nói khàn cũng là một phá tướng khiến bao nhiêu nét duyên dáng giảm thiểu một phần.

Trong giao tiếp hàng ngày, chúng ta tiếp xúc không biết bao nhiêu người có giọng nói, tính cách biểu lộ ngôn ngữ khác nhau, có người nói không ngừng, không để cho người khác đối đáp, có người nói nhanh đến mức giống như hụt hơi làm người nghe không hiểu được tí gì, có người lại dùng những câu nói tiếu lâm hay châm chọc để che giấu bản tính của mình, có người thấy sao nói vậy, có người giọng the thé chói cả tai, có người nói chậm mà giọng lại ồm ồm khó nghe, thật khó mà tả hết được các tính cách cũng như giọng nói. Dưới đây chúng tôi giới thiệu sơ lược một số biểu hiện trong khi giao tiếp:
 

TDH

Thành viên chính thức
* Khi trò chuyện giao tiếp:

Ngôn ngữ và cử chỉ lúc trò chuyện chính là tư tưởng và cá tính của người đó biểu hiện ra, vì vậy chỉ cần quan sát những cử chỉ của người đối diện trong khi đang giao tiếp là bạn có thể hiểu được một phần thầm kín của người đó, kết hợp với giọng nói đã trình bày ở phần trên để so sánh lại, có thể đánh giá khá chính xác trong bước đầu. Biểu hiện khi giao tiếp hết sức đa dạng vì không những là tâm tư tình cảm của người nói mà còn tác động từ người nghe như thế nào, vì vậy chúng tôi chỉ ghi nhận một số cử chỉ thông thường như sau:

- Hay xoa tay hoặc múa tay biểu hiện là người hoa mỹ, tư tưởng hời hợt hay thiếu sự thành thực. Nếu đi đôi với giọng nói ấp úng, âm thanh không rõ ràng thì nhiều phần là muốn che giấu việc gì. Nếu đối tượng vừa nói hùng hồn vừa khoa chân múa tay là tỏ ra tự tôn hoặc thiếu tin tưởng vào người nghe, cố tình bắt người đối diện phải chú ý nghe thật rõ.

- Trong khi nói chuyện mắt nhìn ngang nhìn dọc là người có tâm tính bất định, nếu kết hợp với hai tay không để yên, sờ vật này lấy vật kia thì càng chắc chắn. Người nói chuyện không những nhìn ngang nhìn dọc, mà còn có khi nhổm người nhìn ra phía sau bạn hay bất chợt nhìn về phía sau của mình biểu hiện là người không tự chủ, tâm tính nhứt nhát hoặc có gian ý, nếu kết hợp với nét mặt căng thẳng, tay chân chết cứng một chỗ thì có thể đang toan tính việc lừa gạt hay thủ đoạn bất chính.

- Trước và trong khi nói chuyện thường nhắm mắt thật nhanh biểu hiện tâm trí không trầm tĩnh, lo lắng không được người nghe chấp nhận. Nếu cử chỉ này đi đôi với múa tay diễn tả, đầu hơi lắc lư là người định dùng sự giả dối để thuyết phục người nghe. Có thể đây là người không gian hiểm, không có ý định làm hại bạn mà chỉ là người thích tranh đua, dùng những điều hư ảo để phô trương cho mình, cần phải kết hợp với tướng mạo và các tướng cách khác mới quyết định chính xác được.

- Trong lúc giao tiếp bàn bạc, người đối diện thường hay bĩu môi hoặc ngước mắt nhìn lên biểu hiện người rất ngạo mạn, không thật tâm tiếp chuyện. Nếu kết hợp cử chỉ đó với mục quang lạnh lẽo và giọng nói nhẹ nhàng nhưng âm thanh không ấm áp thì trong lòng chắc chắn đang mưu mô tìm cách hạ gục kẻ đối diện, bất kể là về tài năng hay lợi nhuận.

- Người nói chuyện huyên thuyên khoe khoang về mình, không cho người đối diện chen vào một câu được các tướng học xếp vào một trong sáu tính cách đê tiện, tài năng hèn kém, tâm tính hời hợt. Nếu vừa nói lại vừa cười hoặc không có gì đáng cười vẫn cười lớn thì càng xấu hơn, chẳng ai muốn giao tiếp hoặc tiếp xúc làm ăn.

- Bạn không bắt chuyện nhưng người kia vẫn tự nói một mình thì được xếp vào một trong mười loại gặp nhiều trắc trở, khó khăn trong công việc. Nếu kèm thêm vài tính xấu nữa như hay khạc nhổ bừa bãi thì càng nguy hơn, không những khó có thể giao tiếp làm ăn mà đa số còn bị yểu mệnh nữa.

- Người đối thoại tỏ ra tự phụ, thường hay dùng những lời châm chích chê bai thì cũng là một trong sáu tướng đê tiện theo nhân tướng học cổ đại, nếu có làm ăn hợp tác sẽ rất mau chóng tan vỡ, thường là thất bại thấy trước mắt. Đối với những người này bạn cần phải tự tin, nghiêm khắc hơn mới khắc phục nổi.

- Khi trò truyện, đối tượng cúi mặt xuống hay nhìn qua chỗ khác biểu hiện là người có tâm tính nhút nhát, không thành thực hoặc quá kém ci thiếu tự tin. Cử chỉ này cần phải kết hợp với các cử chỉ khác để nhận ra chính xác, nếu đối tượng giao tiếp không nhìn thẳng, đồng thời ánh mắt sợ hãi, hay chớp mắt, tay quấn vào nhau thì là người quá nhút nhát ; nếu nghe nói việc gì cũng gật đầu đồng ý ngay là người kém cõi, thiếu suy nghĩ ; nếu kết hợp với ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn bạn một cái, cau mày suy nghĩ thì là người toan việc gian trá hoặc có bản tính hay dùng thủ đoạn.

- Người nói chuyện quá hấp tấp đến nỗi kế hoạch rất hay nhưng trình bày vội vã thành ra thiếu sót hoặc mất đầu mất đuôi biểu hiện cá tính nông nỗi, nóng nảy, tuy không phải là người gian hiểm nhưng phải xét kỹ mới có thể giao việc quan trọng.

- Trong khi giao tiếp, đối tượng ngồi thoải mái, đối đáp rõ ràng, tay chân bình ổn, mắt nhìn thẳng, cái đáng cười thì cười, việc quan trọng thì nghiêm nghị biểu hiện là người có tài năng thực sự, tâm trí bình ổn, xử sự thích đáng. Nếu kết hợp với giọng nói trầm hùng, hòa hoãn thì là người có tâm địa trung thực sâu sắc, có thể giao phó được việc lớn.

- Trong khi giao tiếp, thái độ người đối diện rất bình thản, bất cứ việc gì cũng gật đầu chấp nhận mau lẹ, thỉnh thoảng mới hỏi lại vài câu là người có cá tính vững vàng, nắm chắc được điểm trọng yếu của câu chuyện, xử lý rất nhanh.

- Trong khi giao tiếp đối tượng nhìn bình thản, thế ngồi chắc chắn, thường hay cau có hỏi lại hoặc không vừa lòng là gạt phắt đi biểu hiện là người ương ngạch nhưng có tài năng thật sự.
 

TDH

Thành viên chính thức
* Giọng cười và cách cười:

Ngoài những cử chỉ biểu hiện trong khi giao tiếp và giọng nói là một phần của tính cách đối tượng biểu lộ từ tâm lý ra, trong việc giao tiếp bạn còn phải cười và gặp nhiều tiếng cười của người khác, nếu kết hợp với ngôn từ và giọng nói thì cũng là yếu tố để xét đoán tâm tính người đó cho chính xác hơn.

Không phải chỉ có các nhà nhân tướng học chú ý đến tiếng cười và cách cười, mà ngay chính các nhà tâm lý học thời nay cũng xác nhận tiếng cười chính là biểu hiện trung thực nhất của cá tính, nhất là trong trường hợp cười bất ngờ, không đề phòng hoặc là không sửa soạn trước. Chúng tôi (tác giả) không đề cập tới phần này nhiều vì phân tích tướng cười là điều rất tỉ mỉ, xin được tổng hợp một số nhận xét kinh nghiệm trong sách vở viết về nhân tướng, nhưng phù hợp với khoa học, đúng hay sai còn tùy bạn suy xét kết hợp với những biểu hiện khác:

- Cười nhếch mép, thân hình hơi rung chuyển biểu hiện cá tính một người thâm trầm, thích ứng tốt trong giao tiếp nhưng có nhiều tư tưởng ích kỷ, hay tính toán thu lợi về mình.

- Cười khì giống như đang cố nén lại biểu lộ cá tính trầm tĩnh, suy nghĩ chín chắn nhưng có nhiều tự kiêu, không muốn biểu lộ cho người khác biết rõ tâm tính của mình. Thường những người này không thích hợp tác lâu dài với kẻ khác, chia bớt lợi nhuận mà tự tính toán để thu đoạt trọn gói, bất đắc dĩ mới phải hợp tác trong một giai đoạn.

- Cười lớn tiếng một cách tự nhiên, âm thanh ôn hòa biểu thị sự cao hứng thành thật là người có cá tính phóng khoáng, tư tưởng rộng rãi, tự chủ trong công việc, có tài năng nhưng không nịnh hót người trên, hiếp đáp người dưới, trong bất kỳ giao tiếp nào cũng đều dễ thân mật hòa đồng. Nói chưng người có tiếng cười ôn hòa tự nhiên biểu hiện các cá tính cân xứng, không những được nhiều người yêu mến mà thường thành công trong công việc.

- Cười lớn một cách thoải mái không cần giữ gìn, thân thể cũng rung động theo cho đến khi dứt cười mới thôi biểu hiện là người có cá tính rộng rãi, không thích gò bó câu chấp, tự tin cao độ và có ý chí mạnh mẽ ngang bằng với tài năng. Trường hợp này cần phải phân tích ra làm hai: một là câu chuyện rất đáng cười thì ý nghĩa như trên, chứng tỏ đối tượng xử lý thích đáng, khẳng khái trong giao tiếp và có tài năng thật sự. Hai là câu chuyện không đáng phải cười nhiều như thế lại biểu hiện tính cách người đó vẫn là người biết xử thế và đầy đủ tài năng nhưng vì quá tự tin nên có khi thành thiếu thận trọng, lộ sơ hở để người khác nắm được.

- Cười gượng gạo mang tính miễn cưỡng mặc dù việc rất đáng cười, biểu hiện cá tính bảo thủ hoặc tâm lý còn mang nặng mặc cảm nào đó, dẫn đến không thích hòa hợp trong giao tế hoặc thiếu tự tin, sợ bị người khác nắm được yếu điểm. Nếu tiếng cười gượng đi đôi với mục quang bừng sáng thì biểu hiện tính cách có nhiều tham vọng tiềm ẩn, kết hơp với ánh mắt hơi cúi xuống biểu lô cá tính bị nhiều tự ty mặc cảm. Trên thực tế, một cái cười gượng gạo khiến người đối diện mang cảm giác khó chịu vì không thể hiểu được tâm lý của người nghe.

- Cười giả lả, thần thái không tỏ vẻ hài lòng biểu hiện cá tính của người nhẫn nại, chịu đựng được mọi tình huống trong giao tiếp. Nếu câu chuyện không cân xứng thì cái cười này lại lộ ra tính cách người đó hay gian trá, cố nhịn để tính toán thành công một việc nào đó; nếu kết hợp với mục quang nhìn xuống, thần thái đỏ bừng có vẻ ngượng nghịu thì biểu hiện cá tính nhút nhát, không hay phản đối hoặc vì kết quả của công việc mà không nói thật nhận xét của mình.

- Cười khổ, là cái cười nhẫn nhịn trong khi không thể làm khác hơn biểu hiện cá tính rất kiên trì, chịu đựng được thử thách. Đây cũng là người có tính thâm trầm, tương đối rộng rãi, khoáng đạt. Trong trường hợp phải vì công việc thì là người có cá tính quyết tâm, làm việc chỉ chuyên chú vào kết quả, không để ý tới những điều nhỏ nhặt.

- Cười như điên dại, rũ cả thân hình biểu hiện cá tính thô lỗ, thiếu tự chủ, hời hợt bề ngoài, tính toán bất thường. Trong giao tiếp cái cười này thường mang đến bất lợi nhiều hơn là thành công, bị người khác đánh giá rất xấu mặc dù câu chuyện thật đáng cười cũng vậy. Đối với đàn bà, cười rũ rượi biểu hiện một tâm hồn chán nản tới cùng cực, không có sinh khí hoặc là có tư cách tồi tệ, thuộc loại hạ tiện. Cả hai đều không phù hợp với nhân cách của người đàn bà, vì vậy là phá tướng làm hỏng hoàn toàn những yếu tố khác như khuôn mặt sáng sủa, tiếng nói dịu dàng dễ nghe, v.v...

- Cười rất nhẹ, vẻ mặt thản nhiên bình hòa, thân hình không hề rung động biểu hiện cá tính một người hết sức tự tin thành kiêu ngạo, biết đối xử nhưng thật sự không thích giao tiếp ồn ào, thiên về cô độc tĩnh mịch. Đối với đàn bà, cười nhẹ biểu lộ tính cách thông minh, nhưng nhẫn nhịn, không thích tranh cãi vô bổ.

- Cười không lớn lắm nhưng lộ răng. Theo các nhà nhân tướng học cổ đại thì đây là tướng cười rất xấu, dù là nam hay nữ đều gặp xui xẻo nhiều hơn may mắn, thường gặp nhiều trắc trở nguy hại đến tính mạng, sự nghiệp tiêu tán, suốt đời không được yên ổn. Thật sự quyết đoán này rất khó chấp nhận, bởi vì chính người cười lộ răng mới có tâm hồn thoải mái, khoan dung, không chất chứa ích kỷ trong lòng. Trong thực tế giao tiếp, bất cứ người nào cười hoặc nói mà không để lộ răng mới gây phản cảm cho người đối diện và đa số các nhà tâm lý học hiện tại cho là tướng xấu, ngầm chứa nhiều mưu mẹo. Ở phần dưới, tuy nhân tướng học cũng có đề cập đến tướng cười không mở miệng nhưng lại gán ghép với âm thanh lanh lãnh, mục quang lạnh lẽo để che đậy sự mâu thuẫn trong hai quyết đoán. Khi bạn đọc tham khảo những suy đoán của nhân tướng học cổ đại cần phải bình tĩnh sáng suốt, lý luận theo chiều hướng khoa học thì sẽ nhận ra những mâu thuẫn đầy rẫy trong đó.

- Chưa nghe hết chuyện đã bật cười biểu lộ cá tính thô lậu, trí thức kém cỏi, xử thế thiếu suy nghĩ, không kiềm chế được bản thân. Tuy tướng cười này không phải là người gian hiểm nhưng nếu là việc quan trọng cẩn thận thì không nên giao phó, rất dễ bị thất bại.

- Vừa nói vừa cười hay cười nói lẫn lộn biểu hiện cá tính đê tiện, tài năng kém cỏi, trong giao tiếp hay dùng thủ đoạn lừa gạt người khác còn trong công việc thì rất dễ phản phúc (cười cười nói nói, bụng chứa một bồ dao găm là trường hợp này).

- Cười hí hí, âm thanh nhỏ mà khàn, mặt mày đỏ bừng, hai mắt nhắm tít lại biểu hiện cá tính một người thiên về sắc dục hay tham muốn hào nhoáng bề ngoài. Người phụ nữa có tiếng cười này chủ về dâm loạn, tâm tính hời hợt không đáng tin tưởng trong những việc lớn.

- Cười không mở miệng, mục quang lạnh lẽo, tiếng cười rít lên như tiếng rắn biểu lộ là người có cá tính gian hiểm, tính toán đê tiện và cũng hơi thiên về dâm dục.

- Cười như tiếng chó tru, âm thanh khàn đục biểu hiện cá tính hết sức gian hoạt, ác độc trong xử sự, tuy có nhiều tài trí nhưng đều dùng vào việc hãm hại được người mới cảm thấy thích thú.

- Vô cớ vẫn cười biểu hiện là người tâm tính hời hợt, thiếu chiều sâu, không có bản lãnh hoặc tài năng. Nếu kết hợp với ánh mắt hay nhìn lén người đối diện là biểu hiện của người ham muôn sắc dục, tính tình không trinh thục nhưng vẫn cố che giấu để giả làm người nghiêm chính, nếu nụ cười lén này thường xuyên hơn và cố ý cho người đối diện nhận ra thì mang ý nghĩa khuyến khích dụ dỗ.

- Cười quá lớn lộ cả chân răng (nướu), đối với đàn ông là biểu hiện một người bề trong trống rỗng, tâm tính hời hợt ngu độn, nếu đang có tiền tài sự nghiệp thì trước sau sẽ tiêu tán hết. Riêng đối với nữ giới thì cái cười để lộ chân răng là trái với thần khí của mình, thường là người thô trọc đê tiện, đời sống cũng bất thường không tốt đẹp.

- Cười nham nhở tức là đang bị mắng cũng vẫn cười biểu hiên là người có cá tính giảo hoạt, thâm hiểm, không tự trọng nhân cách ngay cả của mình. Nếu cái cười nham nhở đối với phái nữ là biểu hiện cá tính dâm dục đê hèn.
 
Last edited by a moderator:

TDH

Thành viên chính thức
• Âm thanh:

Như đã trình bày ở trên, âm thanh chỉ là phần phụ trợ cho tướng cách khác khi giao tiếp, nên ở đây chúng tôi không đi sâu, xin được ghi lại một số kinh nghiệm theo nhân tướng học cổ đại để bạn đọc nghiên cứu, dù hiện nay rất ít người hiểu được ý nghĩa thâm sâu của Ngũ hành. Hiện nay, âm thanh là một lãnh vực nghiên cứu riêng biệt, rất phức tạp, nhưng lại chưa có sách khoa học nào đề cập chi tiết, vì vậy chúng tôi cũng không có căn bản để trình bày chung với nhân tướng học.

Với học thuật căn bản là Âm Dương, nhân tướng học cổ đại chia âm thanh ra năm loại theo ngũ hành (Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ), kết hợp với cách nói chuyện để kết luận hợp cách hay thất cách, có khi âm thanh là thất cách với người này nhưng lại hợp cách với người kia. Trong một số trường hợp, âm thanh còn biểu lộ nhiều hơn cả tướng mạo, thí dụ như diễn tả Tú Bà trong truyện Thúy Kiều, thi hào Nguyễn Du chỉ hình dung đơn giản thân hình đẫy đà, da mặt trắng bệch rồi nhấn mạnh đến âm thanh the thé ghê người khiến ai đọc qua cũng có ấn tượng ngay. Ngũ hành trong âm thanh cổ đại gồm có:

- Giọng Kim: Âm thanh thường lớn và chắc chắn, có thể vang rất xa. Giọng Kim tuy có thanh âm khá cao, nhưng rõ ràng mà không khô khan, nhẹ nhàng mà không nhão ướt. Trong giọng Kim còn chia ra hai loại chính cách và phá cách: giọng Kim chính cách rất dễ kết hợp với tướng cách nói chuyện, bởi vì có âm thanh sang sảng, rõ ràng khiến người nghe không phải cố gắng vẫn hiểu từng câu từng chữ. Thông thường người giọng Kim có thêm chút tài năng thì nắm chức vụ chỉ huy rất thành công. Chỉ nói ít mà người dưới hiểu nhiều, thi hành xác đáng.

Giọng Kim phá cách thì âm thanh vẫn cao, nhưng có lẫn tiếng rè rè, khiến giọng nói không vang được xa, người lơ đãng có thể không nghe rõ. Thông thường giọng Kim phá cách đi đôi với tướng mạo có sức khoẻ kém, vì thế tuy có tài năng và cố gắng kiên trì nhưng khó có thể thành người chỉ huy giỏi được, sự nghiệp chỉ trung bình.

- Giọng Mộc: Âm thanh trong trẻo, nhưng nhỏ hơn giọng Kim, có biểu hiện ôn hòa trầm tĩnh. Giọng Mộc cũng chia ra làm hai loại: giọng Mộc chính cách là giọng có âm điệu tròn trịa, ôn hòa, hàm chứa sự sống động nên chỉ cần nói một cách bình thường, không phải gân cổ lên vẫn được người khác nghe rõ. Giọng Mộc thường có ở những người có cá tính trầm tĩnh, thuần hòa biểu hiện tinh thần tự chủ về tài năng. Giọng Mộc phá cách cũng tương tự, nhưng thiếu sống động, âm thanh không lưu lại được lâu, vừa dứt tiếng là âm thanh cũng tắt theo, nếu không chú ý sẽ nghe đầu rõ, đuôi mơ hồ, thiếu hẳn sức thu hút người nghe

- Giọng Thủy: Biểu hiện bằng âm thanh trong trẻo và nhẹ nhàng, hơi nhanh hơn giọng Kim và giọng Mộc nhưng vẫn nghe được khá rõ ràng. Giọng Thủy cũng chia làm hai loại: giọng Thủy chính cách thì âm thanh trong trẻo, nhưng không vang xa, hàm ý lạnh lẽo chứ không ôn hòa như giọng Kim, không ấm áp như giọng Mộc. Người có giọng Thủy thường biểu lộ cá tính lạnh nhạt, tự kiêu, khinh thường người khác. Giọng Thủy phá cách thiếu mất sự trong trẻo, âm thanh khô khốc và quá nhanh khiến người nghe phải chú ý, lại bị khó chịu.

- Giọng Hoả: Gần như âm thanh chỉ ở trong cổ, khi thoát ra ngoài thì nghẹn lại ồm ồm khàn khàn rất khó nghe rõ. Giọng Hỏa cũng chia làm hai loại: giọng Hỏa chính cách thì có âm lượng hơi cao, tuy vẫn khàn khàn khiến tiếng nói như bị gằn từng chữ, hàm chứa sự nóng nảy hấp tấp trong câu chuyện. Giọng Hỏa phá cách thì không những trầm đục mà còn như người hết hơi sức, chỉ nghe rõ âm thanh đầu thành ra âm lượng không liên tục, tiếng nói giống như bị đứt quãng hay đang nuốt giận mà nói.

- Giọng Thổ: Âm thanh của giọng Thổ rất lớn, nhưng trầm, chậm rãi, có tiếng vang rất lâu. Giọng Thổ cũng chia ra làm hai loại: giọng Thổ chính cách thì trầm và ấm, tuy hơi nặng, nhưng vang xa và giữ được rất lâu. Người có giọng Thổ không cần phải gắng sức vẫn có thể là cho người đứng xa nghe rõ, hàm chứa sự ổn định của tâm tính, khiến cho người nghe hoàn toàn tin tưởng. Giọng Thổ phá cách tương tự như vậy nhưng giống như có trộn lẫn tiếng ù ù khiến âm thanh khi to khi nhỏ, trầm tĩnh nhưng nặng nề, không hàm chứa sự tự nhiên thanh thoát như các giọng khác.

Căn cứ vào sự phân loại âm thanh giọng nói theo Ngũ hành kể trên, với tầm nhìn khoa học ngày nay, tạm thời có thể tổng hợp vấn đề về âm thanh tiếng nói của con người thành những điển hình như sau:
 

TDH

Thành viên chính thức
- Người có âm thanh giọng nói trong trẻo, dễ nghe, âm lượng vững vàng biểu lộ có tài năng thật sự, tự tin ở chính mình và tâm trí ổn định, biết lắng nghe người và cũng có thể thuyết phục được người.

- Âm thanh trong trẻo nhưng nhẹ, giống như bị hụt hơi biểu hiện là người rất cố gắng trong công việc, nhưng vì không chú trọng đến sức khoẻ nên khí chất suy giảm. Nếu là bản chất tự nhiên thì biểu hiện cá tính có nhiều tự tôn, không thích giao tiếp với người khác.

- Âm thanh trầm hùng, mạnh mẽ biểu hiện cá tính vững vàng, tự chủ, hào phóng và tiềm ẩn nhiều tài năng hơn người.

- Âm thanh trầm hùng nhưng nhỏ, rơi rè biểu lộ cá tính có tài năng nhưng nhiều tật xấu, tham lam vật chất hoặc là thiên về bạo lực. Cũng nên chú ý tiếng rè là do bẩm sinh hay do rượu chè, hút thuốc quá nhiều.

- Âm thanh khàn khàn khó nghe biểu lộ thần khí không đủ, tuy rất cố gắng trong công việc, nhưng lực bất tòng tâm. Đối với đàn bà, âm thanh giọng nói rè rè biểu lộ tâm lý thiên về xa hoa dục tính, là điều tối kỵ với ông bà ngày xưa nhưng hiện tại không còn là vấn đề quan trọng nữa.

- Âm thanh khàn và nhỏ, âm lượng đục biểu hiện là người có tâm cơ thủ đoạn, hay tính toán, sâu hiểm.

- Âm thanh trong và dễ nghe nhưng hơi kéo dài một chút biểu hiện cá tính phóng khoáng nhưng lười biếng, thiên về vật chất hoặc sắc đẹp bề ngoài.

- Âm thanh rõ ràng trong trẻo, thần khí đầy đủ nhưng thỉnh thoảng cười vô cớ với người đối diện là người không tự chủ, thường thiên vào trụy lạc hay dâm dục.

- Âm thanh kéo dài, lè nhè như người say rượu biểu hiện tính khí thô thiển, tài năng hèn kém nhưng lại có tâm địa tham vọng, muốn che giấu cá tính của mình.

- Âm thanh lớn và sang sảng như tiếng chuông biểu hiện là người thần khí đầy đủ, có óc tự chủ, tài năng vững vàng.

- Âm thanh lớn, mạnh mẽ nhưng pha lẫn nhiều tạp âm ồn ào biểu hiện là người có tính nóng nảy, thô bạo tuy rất hào phóng rộng rãi.

- Âm thanh lớn, nói quá nhanh biểu hiện cá tính nóng nảy và hời hợt, tự tin một cách mù quáng, trong tính toán thường thiển cận, tham lợi trước mắt chứ không tính hậu quả. Nếu chỉ nói quá nhanh, âm thanh bình hòa thì tâm tính tốt, nhưng đời sống gặp nhiều gian truân vất vả, nếu kiên trì xây dựng sự nghiệp thì mới mong đạt được thành công.

- Âm thanh lớn nhưng lẫn những tạp âm giống như gằn từng tiếng hoặc như gầm gừ biểu hiện là người thô mãng, cũng có tài năng ít nhiều, nhưng tâm địa hẹp hòi, thích dùng bạo lực chiếm đoạt không là phương cách tranh đua ngay thẳng.

- Âm thanh quá nhỏ, rời rạc biểu hiện là người thiếu tự chủ, tài năng hèn kém, tính tình nhút nhát.

(Theo “Nghệ thuật nhận biết tâm lý qua nét mặt”)​
 
Bên trên