Mưa vương nỗi nhớ...

Mưa

Well-Known Member
Một ngày dài và cũng là một ngày mưa....một ngày có điều gì đó mới mẻ (23.8.16)
Hà Nội đã se se lạnh rồi đấy. Có lẽ thu sang thật rồi. Tôi chờ gió thu bay, tôi chờ hương hoa sữa.
Mùa thu buồn nhưng lúc nào cũng thật đẹp trong kí ức ai đó!
 

xiao_thanh

Thành viên Lớp học Tử vi 06/2012
bất chợt em xuất hiện trên yên xe đằng sau tôi , em đặt hai tay lên vai tôi giọng em lanh lảnh ,dịu dàng đằm thắm nói với tôi những điều mà làm cho tôi có cảm giác thoải mái thanh thoát mà tôi chưa bao giờ được trải qua , em đúng là người vợ mà suốt mấy năm qua anh tìm kiếm , nay em bỗng xuất hiện trên xe cùng anh trên con đường quen thuộc về nhà , em ngồi sau với tay về trước bịt một mắt tôi lại và bảo : đố anh tìm thấy đường về nhà mình , tự dưng lúc đó trong lòng tôi thấy sung sướng xóa tan đi một con người đầy mặc cảm , u sầu , cổ quái , tôi cảm thấy mình vững vàng như 1 người đàn ông 40t, tươi trẻ như chàng trai 25t , và vô tư như 1 đứa trẻ 5 tuổi , về tới cổng rồi bỏ tay ra không ngã xe kìa , mình hừng hực trong lòng 1 ý định , về tới sân anh sẽ bế em thẳng vào trong nhà , đúng lúc chuông điện thoại reo 6h5p sáng , hừ thì ra đêm qua mình đang nằm nghịch điện thoại thì lại ngủ quên , tiếc hùi hụi mình nghĩ , nếu không đặt chuông thì mình đã cóa một giấc mơ hoàn hảo , số mình thật là hẩm hiu , việc tiếp theo sẽ là phải rời chiếc giường này và đi làm trong cái vẻ mặc cảm u sầu quen thuộc ,
 

Mưa

Well-Known Member
bất chợt em xuất hiện trên yên xe đằng sau tôi , em đặt hai tay lên vai tôi giọng em lanh lảnh ,dịu dàng đằm thắm nói với tôi những điều mà làm cho tôi có cảm giác thoải mái thanh thoát mà tôi chưa bao giờ được trải qua , em đúng là người vợ mà suốt mấy năm qua anh tìm kiếm , nay em bỗng xuất hiện trên xe cùng anh trên con đường quen thuộc về nhà , em ngồi sau với tay về trước bịt một mắt tôi lại và bảo : đố anh tìm thấy đường về nhà mình , tự dưng lúc đó trong lòng tôi thấy sung sướng xóa tan đi một con người đầy mặc cảm , u sầu , cổ quái , tôi cảm thấy mình vững vàng như 1 người đàn ông 40t, tươi trẻ như chàng trai 25t , và vô tư như 1 đứa trẻ 5 tuổi , về tới cổng rồi bỏ tay ra không ngã xe kìa , mình hừng hực trong lòng 1 ý định , về tới sân anh sẽ bế em thẳng vào trong nhà , đúng lúc chuông điện thoại reo 6h5p sáng , hừ thì ra đêm qua mình đang nằm nghịch điện thoại thì lại ngủ quên , tiếc hùi hụi mình nghĩ , nếu không đặt chuông thì mình đã cóa một giấc mơ hoàn hảo , số mình thật là hẩm hiu , việc tiếp theo sẽ là phải rời chiếc giường này và đi làm trong cái vẻ mặc cảm u sầu quen thuộc ,
haha, em thề là đọc đoạn đầu em tưởng là thật cơ anh :v
 

Mưa

Well-Known Member
5h25 chuông báo thức reo, tỉnh giấc và đọc linh tinh vài thứ rồi dây... Với lấy chiếc đt để vào túi và chuẩn bị đi làm. Như một thói quen là bật chiếc điện thoại lên xem có tn hay cuộc gọi nhỡ nào ko, vì cứ làm về là vứt nó một chỗ cho đến tận sáng hôm sau bởi ko nghĩ bạn bè sẽ liên lạc vào số này nữa...Ấy vậy mà lại có 1 tn lúc 23h52 của 1 thằng bạn...hoá ra là đang có người mất ngủ, và đang nghĩ về mình :v Hình như đến vài năm mới nhận được tn kiểu này. Và có gì đó sai sai, lạ lạ khi tn kiểu này lại gửi từ nó...Bắt đầu một ngày mới với nhiều chuyện lo lo, hi vọng hôm nay sẽ được việc và mama sẽ nhanh khỏi ốm nào.
 

Mưa

Well-Known Member
Ngày đẹp trời....Nhìn phố giao mùa cũng nức nở chuyện xưa...
Càng ngày mình sống càng đơn giản thì phải...
Ngày xưa đi đâu, làm gì cũng mất ít time soi gương chải tóc, chỉnh quần áo
Bây giờ trừ lúc đi làm ra thì mỗi khi đi ra ngoài là chỉ khoác cái áo chống nắng xong, nhiều khi còn bị mẹ mắng :v

Nhiều khi biết cái gì là gì gì đó, nhưng cũng không thèm hỏi , mặc dù cũng tò mò...tự tìm hiểu trong im lặng để có câu trả lời.
Ai đó từng nói: Người ta thường dễ buồn vì những điều đã cũ...
Cũng đúng nhỉ, dù là chuyện vui hay chuyện buồn thì khi đã qua đi rồi xong nghĩ lại vẫn có một chút buồn, càng buồn hơn khi đó những thứ vốn đã quen thuộc mà giờ đã không còn.
 

Tiêu Dao

Thành viên chính thức
Ngày đẹp trời....Nhìn phố giao mùa cũng nức nở chuyện xưa...
Càng ngày mình sống càng đơn giản thì phải...
Ngày xưa đi đâu, làm gì cũng mất ít time soi gương chải tóc, chỉnh quần áo
Bây giờ trừ lúc đi làm ra thì mỗi khi đi ra ngoài là chỉ khoác cái áo chống nắng xong, nhiều khi còn bị mẹ mắng :v

Nhiều khi biết cái gì là gì gì đó, nhưng cũng không thèm hỏi , mặc dù cũng tò mò...tự tìm hiểu trong im lặng để có câu trả lời.
Ai đó từng nói: Người ta thường dễ buồn vì những điều đã cũ...
Cũng đúng nhỉ, dù là chuyện vui hay chuyện buồn thì khi đã qua đi rồi xong nghĩ lại vẫn có một chút buồn, càng buồn hơn khi đó những thứ vốn đã quen thuộc mà giờ đã không còn.
Con gái mà không phân són, k làm điệu là k được rồi đấy, báo hiệu 1 tương lai ế bền vững :))
 

Tịnh

New Member
Có những thời điểm, mệt không buồn nói, bạn rủ đi uống nước không buồn đi, gặp ai chỉ cười rồi chào nhẹ một tiếng rồi lại đi tiếp....Mỗi ngày dù rảnh rỗi hay bận rộn, thì mình đều có 30p gọi là hâm hâm thì phải.
 

Mưa

Well-Known Member
Phố chiều vắng anh mây đượm buồn
Nhành hoa e ấp đón mưa rơi
P.s: Save cái nào, để biết rằng có những lúc mình cũng rất...thơ ;)
 
Bên trên