Hội Đá Ống Bơ...Thẩn Thẩn Thơ Thơ...Cả Ngày Lơ Ngơ....Hơ Hơ Hơ

manhho

<font color="Red"><b>Vạn sự tùy duyên</b></font><b
Quán cafe bên ngoài lộng gió
Tre vàng mát rượi thấy vui vui
Trưa nắng gắt đi đường mệt nghỉ
Dừng chân lại ngồi ngắm thiên nhiên
Hôm nay khoảng chừng ba sáu độ
Nóng trong người chiều tắm biển khơi @@
 

Kim Tứ Cục

Thành viên chính thức
Thất tình có đau lắm không anh?
Hăy ngồi yên để em băng cho nhé
Em sẽ băng thật dịu dàng, thật khẽ
Ngủ ngoan nào, rồi anh sẽ hết đau

Vết thương này rồi sẽ qua mau
Bởi thương yêu em ấm nồng như lửa
Bôi cho anh thêm "thuốc thời gian" nữa
Ngủ ngoan nào, ôi dĩ văng thưở xưa

Đừng nhắc lại nhé anh, kẻo em khóc bây giờ
Anh còn đau, lòng em còn đau đớn
Thấy không anh giữa cuộc đời rộng lớn
Hạnh phúc vô cùng khi ta gặp được nhau

Quên nhé anh những gì là đớn đau
Quên nhé anh những gì là dĩ vãng
Nắm chặt tay em cùng bước về ánh sáng
Trên con đường phía trước rộng thênh thang.

(ST)
 

manhho

<font color="Red"><b>Vạn sự tùy duyên</b></font><b
Một chiều mưa Người lái đò chèo qua sông.
Đón Tỷ muội sang bờ bên ấy.
Đứng bên này Manhho buồn trông.
Lạc xa tìm mong manh trong nỗi nhớ
Hugo thời sống lặng thầm với ưu tư
Lenhhosung tìm về nơi chốn cũ
Thấy Kim tứ cục lòng lại xôn xao.
Đâu đâu Người ngô nghê còn đó
Bảo chính đi rùi, lặng lẽ Kidvn.
Bé HandQ, Giakhoa cùng xuất hiện
Tìm em nơi đâu mà anh không thấy
Cứ mãi mình lặng lẽ Phiêu diêu

Chờ mọi người sáng tác tiếp, bốc thăm ngẫu nhiên vài cái tên của các thành viên diễn đàn.
Nội dung hoàn toàn không liên quan đến nhân vật đâu nhé! Chỉ là gieo vần linh tinh. :p
 

nhoc88

Thành viên Lớp học Tử vi 06/2012
Cho em gia nhập với hihi


Đêm lạnh quá, len lỏi tận đáy tim
Mưa buốt giá, chợt tâm hồn run rẩy
Tim thổn thức sao ta đành câm lặng
Chỉ dại khờ nước mắt chảy vào trong
Mặn đắng môi mặn đắng cuộc đời
nghiệt ngã đủ rồi đừng vò nát giấc mơ con…
 

manhho

<font color="Red"><b>Vạn sự tùy duyên</b></font><b
Xin chào nhóc nhập hội ngẩn ngơ, nhóc làm thơ rất hay đó nha! :)
 

Greenfield13

Thành viên nhiệt huyết
Duccong mải ngắm gái kiêu
Để a học đạo buổi chiều ngóng trông
Họ tôn hành giả lông nhông
Cả ngày tìm Tiểu tóc không mọc dài
Phuongan khen mãi đẹp zai
Ấy chàng Chán Chán như là Kidboy
Quenhu cứ mãi bồi hồi
Trông về nơi ấy Gió Đông mong chờ
Masula mải cười hờ hờ
Nên chàng Sep cứ ậm ờ ngó iêu
 

Kim Tứ Cục

Thành viên chính thức
trích nhật ký những ngày đầu năm 2007

Cám ơn cuộc đời cho e gặp a...

Cám ơn cuộc đời cho e có a...
Cám ơn rất nhiều cuộc đời ơi...
Cuộc sống của e từ ngày có a đổi thay hoàn toàn....e có người quan tâm đến mình và có người để mình quan tâm.
Mỗi tối trước khi đi ngủ e đều tự nhủ thầm " Anh ơi ngủ ngon nhé" và e cũng nghĩ chắc a cũng sẽ nghĩ rằng" e ngủ ngon nhé"
Mỗi sáng thức dậy e đều với lấy cái điện thoại chờ một tin nhắn của a để biết a thức dậy chưa...e lại nghĩ a sẽ nhắn với e rằng" e dậy đi nhớ ăn sáng nhé"...
Có a rồi những lúc vui e đều có người chia sẻ....e thích lắm những lúc a ngồi lắng nghe e kể chuyện tất tần tật chuyện trên đời...mà e biết nó chẳng lý thú gì....a là người biết lắng nghe...e cười
Có a rồi những lúc buồn e đều muốn khóc thật to trên vai a...e thích lắm bờ vai của a ...vì e biết e sẽ khóc được thật nhiều lit nước mắt trên nó...vì e biết rằng nó rất nhẹ nhàng và dịu dàng...cho e ngả đầu....a là người biết lắng nghe...e khóc
Có a rồi...e thầm cảm ơn cuộc đời....cho e có a...và a cho e một tình yêu đẹp như thế...
Có a rồi e mới biết chờ đợi...biết trông ngóng...biết buồn...biết giận hờn vu vơ...
Có a rồi e mới cảm nhận được bản thân e không khô khan khó hiểu và cứng nhắc như e đã từng quy ước với chính mình....thật ra nó yếu đuối đến lạ lùng...nhất là mỗi khi nhớ a , mỗi khi 2 đứa giận nhau....
Có a rồi e mới thật sự cảm thấy e nên biết vì mình một chút...vì nếu e khỏe a mới vui được....hồi giờ đối với e e iu gia đình e nhất bản thân e chẳng là gì với e cả...giờ đây gia đình e vẫn là nhất tiếp đến là a....và e biết iu chính bản thân e rồi
Có a rồi e thực sự quan tâm đến cảm xúc của người khác....vì e sợ lắm mỗi khi nói bâng quơ không suy nghĩ...đôi lúc nó làm a buồn...
Có a rồi e mới biết yêu biết ghen...ghen ...nghe buồn cười nhỉ....ghen a với tất cả ....thậm chí với thằng cu keen ở nhà a nữa đó...^^
Có a rồi e mới biết cảm giác nắm tay nó thú vị thế nào...và e không còn cảm giác khó chịu với những người yêu nhau hay nắm tay nhau ngoài đường nữa....thể hiện cảm xúc thôi mà...vì họ yêu nhau...cũng như a và e vây...
Có a rồi e thấy thích lúc ở bên người khác giới dó là a....e thích lắm mỗi khi nghe a nói, a nói rất nhiều điều...nhiều điều e chưa bao h nghe chưa bao h biết chưa bao h nghĩ tới....
Có a rồi e được thực hiện những điều e thích tuy chưa đầy đủ nhưng e vẫn thích...e đuwocj ngắm cả một bầu trời đầy sao cũng a rồi nè...ngắm cảnh mặt trời lặn rồi nè...ở sai gòn không có biển để có thể nhìn thấy mặt trời lên trên biển a nhỉ....e thích thế...đặc biệt là có a
Có a rồi e biết ước mơ nhiều hơn, e vững vàng hơn, e cứng rắn hơn....e lớn hơn đó a
Nhưng có a rồi e cũng thấy ghét lắm
Thấy ghét lúc phải nhìn người ta yêu nhau đi với nhau ngoài đường....e thấy nhớ a lắm....nhớ lúc 2 đứa đi bên nhau...nhớ lúc 2 đứa đi lang thang....nhớ vòng tay anh, cái nắm tay rất chặt của a....e muốn a cứ nắm chặt tay e như thế...như thế...
Thấy ghét lúc 2 đứa cãi nhau ...thấy ghét bản thân e...ghét câu nói không suy nghĩ của e...trời ơi...e cũng chẳng hiểu nổi
Thấy ghét lúc nhớ a...e yếu đuối đến kì lạ...khóc vì nhớ a...e khóc rất to...nhưng sợ a biết sẽ trêu e vậy...
Thấy ghét những người con gái xung quanh a mà có vẻ lo lắng cho a, quan tâm đến a nhiều...ghét dễ sợ...
Thấy ghét cả những lúc a khen hay so sánh một ai khác với e...ghét kinh khủng
Nhưng a ah`...e vẫn thầm cảm ơn a....cảm ơn a rất nhiều vì những gì a đã mang đến cho e...e cảm ơn a...cảm ơn người e yêu...vì không ai hiểu e và yêu e như a cả...
cảm ơn cuộc sống cho e thêm một ngày được sống...e sẽ đi bên a...đi đến nơi nào...có e và a.....có tình yêu 2 đứa....
Nắm tay đi a nhé...cái nắm tay của a rất yên bình...
Cám ơn cuộc đời ....
Cám ơn a....


4 năm sau đó, họ chia tay nhau...


 
Last edited by a moderator:

Kim Tứ Cục

Thành viên chính thức
....cô ấy thích lời pài hát này lắm, cô ấy nghe suốt nghe suốt.........khi puông tay......cô ấy thấy lời pài hát rất giống, rất giống tình cảm của cô ấy.....cô ấy vẫn nghe nó suốt.....

[video=youtube;6xdJXn4e-i4]http://www.youtube.com/watch?v=6xdJXn4e-i4[/video]
 

Lạc Xa

Vô Thường
a hổ và tình yêu lá làm thơ hay quá......
ôm lão rùa cái nào......đảo giữa biển ko bao giờ chìm của lão xà
 

Kim Tứ Cục

Thành viên chính thức
Là sông là suối
Là cỏ là cây
Là mấy đồi mây
Phủ
ngàn thương nhớ


Dẫu
ai đó thờ ơ
Vẫ
n có người mộng
Vẫ
n có kẻ ngẩn ngơ
Cả đời
Cứ xem đó là mối tì
nh thơ

[video]http://mp3.zing.vn/bai-hat/Con-Tim-Tan-Vo-Ha-Anh-Tuan-ft-Phuong-Linh/ZWZEBBIZ.html[/video]

Dù em vẫn biết con tim anh luôn đổi thay,
Nhưng lòng khi yêu em mong có anh.

 
Last edited by a moderator:

Tỷ Muội

Tư vấn viên
Tập Làm Văn
Sau một ngày bận rộn trôi qua , gia đình Người Lái Đò lại xum vầy bên nhau không khí gia đình thật ấm áp tối ấm áp. Người Lái Đò đang mải mê bên chiếc máy vi tính và gõ cạch cạch , chợt cu Khải (con trai Người Lái Đò ) nói :
Bố ơi ! Hôm nay cô giáo bảo con về nhà làm tập làm văn ạ !
Người Lái Đò hỏi : chủ đề gì hả con ?
Thưa bố : văn miêu tả về một buổi tối của gia đình em ạ !
Người lái đò hơi bực mình vì cảm thấy mình đang bị phá đám :_dể thế mà con không làm được à ?!
Khải nhăn nhó _Dạ ! buổi tối nhà mình thì có gì đâu để tả ạ !
Người Lái Đò gợi ý : ví dụ như : Bố em đang đọc báo trên mạng , Mẹ em thì đang dọn dẹp , còn em thì đang học bài ….
Tả như thật hả Bố _Ừ có sao con tả vậy , không cần thêm bớt , rồi khi nào xong thì Bố xem lại cho.
Khải liền ngồi vào bàn học và viết , thỉnh thoảng lại chạy đến quan sát Bố đang làm gì ? Mẹ như thế nào ?…
Người lái đò vẫn mải mê bên chiếc computer , thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn con và nói : viết cho thật hay và đúng chính tả nghe con !
Một lát sau …..Thưa bố con viết xong rồi ạ ! con đọc cho Bố nghe nhá !
Thôi để đấy bố coi cho , con pha cho bố ly nước .Người Lái Đò uống xong ngụm nước , thì bắt đầu đọc , bỗng toát mồ hôi khi thấy Khải viết :
Buổi tối gia đình em thật là ấm áp , ăn cơm xong , ai làm việc nấy , em là học sinh nên phải học bài , Mẹ dọn dẹp nhà cửa , rữa chén , giặt quần áo , tắm cho em gái em , và ru em ngủ …chỉ có Bố em là nhàn nhã nhất .Sau khi ăn cơm xong , Bố xem tivi với phim giải trí của Hàn Quốc , thỉnh thoảng lại nhờ Mẹ em lấy trái cây ra ăn , lấy nước uống , lấy thuốc lá cho Bố hút, Bố còn bảo mẹ bế em gái em đi chổ khác để khỏi làm phiền bố xem tivi , khi hết phim Bố lại lên mạng…gõ cạch cạch , em thấy Bố vào diễn đàn lysoviet.com, Bố chat với bác Thanh Vân , bố khen bác ấy tài ba , bố ca ngợi chú Minh Thuấn giỏi học thuật , Bố bảo cô Thảo vợ chú ấy xinh gái, Cô Quế Như giỏi nấu nướng ,còn chú Bảo Chính thì có tài tán các cô gái trên diễn đàn….Trong khi bố vẫn mãi say sưa bên chiếc máy vi tính thì Mẹ em vẫn làm các công việc như ủi quần áo cho Bố ,sắp sếp phòng ngủ lại cho Bố ,và Mẹ vẫn đang cố gắng đóng đinh vào tường để cố treo tấm ảnh cưới lên, mẹ bảo hôm nay là ngày kỷ niệm 10 năm ngày Mẹ làm vợ Bố .
…Đọc đến đây Người Lái Đò bỗng dừng lại và lắng nghe : thì ra vợ mình vẫn đang đóng đinh lộc cộc .
Người lái đò chạy vào và nói :
Em nghĩ đi – Để anh đóng cho , hành động của bố thật bất thường , Mẹ nhìn bố với ánh mắt tràn đầy hy vọng và hạnh phúc , nhưng đóng đến cây đinh thứ 2 thì bỗng : Mẹ hét lên
Đau quá anh ơi ! thì ra Bố trật tay làm rơi cái búa , búa bổ vào chân mẹ _Bố nhìn mẹ với ánh mắt xót xa.

…Chuyện Tỷ Muội bịa đấy , các bạn đừng tin , làm gì có 1 ông Bố như thế ! …
 

Hương Liên

Thành viên nhiệt huyết
"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Đời mất vui khi đã vẹn câu thề"
Chia tay nhau và giữ lại những jh đẹp nhất
Để sau này mãi nhớ đến nhau
Giữ nhau trong tim với khoảnh khắc ban đầu
Để nhớ mãi cái thời lưu luyến ấy.
 

Hương Liên

Thành viên nhiệt huyết
Gửi tặng anh bài tình ca em hay hát
Mỗi khi em buồn và khi nhớ đến anh
Chuyện tình mình buồn quá phải không anh?
Em sẽ bước đi rời xa anh mãi mãi.
Quên em đi anh và hãy luôn là anh mà em biết
Không có jh là vĩnh cửu đâu anh
Tình ơi thôi xin một lần cuối trong đời
Em thật lòng cầu chúc anh hạnh phúc!

èo sao mềnh chẳng bao jờ biết làm một bài thơ nào vui vui chút nhỉ.
 
Last edited by a moderator:

phương an 404

Thành viên chính thức
Có được anh trong cuộc sống của em là một phép lạ. Nhưng không có phép lạ nào kéo dài lâu . Cuộc tình nào dù đẹp đến đâu cũng là vô thường. Anh rồi sẽ không là anh như những ngày đầu tiên nữa.
Không sao.
Anh ra đi, nhưng cuộc tình, như TCS nói, thì không đi đâu hết, mà trở thành một phần máu thịt, một phần đời sống của em rồi.
Cuộc tình có thể bị lãng quên, nhưng không thể nào em hay anh mãi mãi lãng quên cho được!
Thảng hoặc, đi qua một con phố, nhìn thấy một góc quán, gặp một nụ cười, nghe một câu nói,....tự nhiên mối tình xa ngái khe khẽ nhói lên. Chẳng còn gì trong tay, nhưng vẫn cứ còn đâu đó trong một mảnh tim nhỏ nhoi. Không buồn, nhưng rất lạ cái cảm giác vướng víu trong giây phút...người đã từng đi qua đời sống tôi....
Cho nên, em vẫn thấy lặng người đi khi nói, Em yêu anh...Em đã từng yêu anh.....
 

manhho

<font color="Red"><b>Vạn sự tùy duyên</b></font><b
"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Đời mất vui khi đã vẹn câu thề"
Chia tay nhau và giữ lại những jh đẹp nhất
Để sau này mãi nhớ đến nhau
Giữ nhau trong tim với khoảnh khắc ban đầu
Để nhớ mãi cái thời lưu luyến ấy.

"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Cưới nhau về tắt thở càng nhanh" :p

(Chia tay em chia tay hoàng hôn)^2
Anh mang theo về tình yêu và nỗi nhớ
Anh mang theo về con tim cô đơn
 

manhho

<font color="Red"><b>Vạn sự tùy duyên</b></font><b
Tập Làm Văn
Buổi tối gia đình em thật là ấm áp , ăn cơm xong , ai làm việc nấy , em là học sinh nên phải học bài , Mẹ dọn dẹp nhà cửa , rữa chén , giặt quần áo , tắm cho em gái em , và ru em ngủ …chỉ có Bố em là nhàn nhã nhất .Sau khi ăn cơm xong , Bố xem tivi với phim giải trí của Hàn Quốc , thỉnh thoảng lại nhờ Mẹ em lấy trái cây ra ăn , lấy nước uống , lấy thuốc lá cho Bố hút, Bố còn bảo mẹ bế em gái em đi chổ khác để khỏi làm phiền bố xem tivi , khi hết phim Bố lại lên mạng…gõ cạch cạch , em thấy Bố vào diễn đàn lysoviet.com, Bố chat với bác Thanh Vân , bố khen bác ấy tài ba , bố ca ngợi chú Minh Thuấn giỏi học thuật , Bố bảo cô Thảo vợ chú ấy xinh gái, Cô Quế Như giỏi nấu nướng ,còn chú Bảo Chính thì có tài tán các cô gái trên diễn đàn….Trong khi bố vẫn mãi say sưa bên chiếc máy vi tính thì Mẹ em vẫn làm các công việc như ủi quần áo cho Bố ,sắp sếp phòng ngủ lại cho Bố ,và Mẹ vẫn đang cố gắng đóng đinh vào tường để cố treo tấm ảnh cưới lên, mẹ bảo hôm nay là ngày kỷ niệm 10 năm ngày Mẹ làm vợ Bố .

Hơ hơ, sao giống mình thế, em tìm thấy ở bài văn này tương lai của em. ^^
Không biết liệu em có là một người chồng hoàn hảo không ta. :confused:
 

Lạc Xa

Vô Thường
Để nhận biết giá trị của một năm, hãy hỏi người sinh viên thi rớt.
Để biết giá trị của một tháng, hãy hỏi người mẹ đang chờ đứa con sắp chào đời.
Để nhận biết giá trị của một tuần, hãy hỏi người phụ trách tờ báo.
Để nhận biết giá trị của một ngày, hãy hỏi người lao công quét rác.
Để biết giá trị củ một giờ, hãy hỏi những người đang yêu.
Để nhận biết giá trị của một phút, hãy hỏi người vừa trễ mất chuyến bay.
Để nhận biết giá trị của một giây, hãy hỏi người vừa thoát tai nạn trong gang tấc.
Để nhận biết giá trị của một phần ngàn giây, hãy hỏi vận động viên điền kinh suýt đoạt huy chương vàng
Để nhận biết giá trị của một đời người, hãy hỏi người đang trong cơn bệnh nặng.
Để nhận biết giá trị của năm tháng, hãy hỏi người thầy tóc bạc.
Hãy tận hưởng từng giây từng phút mà bạn có và chia sẻ thật sự với mọi người để biến thế gian của bạn thành những khoảnh khắc hạnh phút nhất .

Thời gian với một người chờ đợi 1 điều gì đó dường như là vô tận, sự câm lặng hư vô vĩnh viễn đó, người ta gọi là thời gian. Có người nói, chỉ có thời gian mới chịu kiên nhẫn, hiểu và chờ đợi tình yêu cũng như sự đau khổ.
tản mạn vài dòng vê thời gian
:)
 
Bên trên