[h=2]Dùng Chú đại bi để siêu độ vong linh[/h]
Cũng như người, mọi việc làm của VL(vong linh) đều có nguyên nhân sâu xa, và các “thầy” có hiểu biết về tâm linh nên tìm hiểu, ngoại giao & thương lượng với các VL để tìm ra giải pháp chung, có lợi cho cả đôi bên VL & người sống. Đọc Chú Đại Bi (CĐB) chỉ là 1 cách giải nghiệp, chứng tỏ thành ý tu tập của người đọc, hy vọng các bậc Thần Thánh Phật sẽ chứng và các VL sẽ “nể tình” mà “tha cho”. Nhưng nếu đọc CĐB như con vẹt, đeo tượng Phật hay bùa đầy cổ mà tâm vẫn tà, tay vẫn làm điều ác, lại mời thầy làm điều bậy bắt ép các VL mà không giúp cho họ 1 giải pháp thì nghiệp tội của người sống đó sẽ càng nặng thêm sau này (trong đời này hay kiếp sau). .
Trong đoạn đầu khi mình nói về việc đọc Chú Đại Bi thì người đó phải có “tâm” tốt, ví dụ như không nên nghĩ là đọc chú như là một thứ “vũ khí” để “trị” cái VL đó khỏi phá phách đến mình – “trị” cái gì ? Kinh là kinh Phật, Phật không hại loài người, chẳng lẽ đi hại VL ? Chú thì ai cũng có thể đọc, nhưng khác nhau ở chỗ cái “tâm” đó. Đọc chú thì cũng nên hiểu chú đó nói gì – việc này thì các sư ở chùa sẽ giúp, hay tìm trên Google cũng sẽ ra rất nhiều tài liệu hay. Đã hiểu mục đích & ý nghĩa của chú, thì thái độ, hay “tâm” phải khác: là để giúp cho ta và giúp cho cả VL đó.
Ngay cả đeo tượng hay những vật khác cũng vậy – đeo vì mục đích gì ? Để “giúp” ai ? Và để “hại” ai ? Phải xác định mục đích từ trong “tâm”: nếu thấy đã có chữ “hại” đâu đó thì chắc chắn sẽ mang thêm “nghiệp” cho người đó. Mục đích phải là “đôi bên cùng có lợi” thì mới không tạo nên “nghiệp”. Thật ra VL cũng không “vui sướng” gì khi phá hại ai đó, nhưng vì họ không “có”, hay không “thấy” sự chọn lựa nào khác nên mới phải như vậy mà thôi.
Ở phần trích dẫn sau, bạn nói rất đúng, dĩ nhiên VL may mắn có duyên số gặp được vị sư tốt, hay người nào đó trần tục hơn (không nhất thiết phải là “sư”) như bạn và tôi thì cũng được, miễn là có “tâm” để giúp đỡ cho VL đó.
Trái với suy nghĩ nhiều người, không phải mượn sư ở chùa tụng kinh để sau 49 hay 100 ngày người đó được đầu thai liền đó là sai ! Tôi thấy nhiều gia đình có thái độ rất “vô trách nhiệm” với người thân quá cố của mình, nhất là sau khi xong tang lễ & các “thủ tục cúng kiến” ở chùa. Lúc người đó còn sống thì chưa chắc đã quan tâm, lúc quá cố thì tổ chức rình rang để sau đó thì “phủi tay” chẳng lo cầu nguyện, đọc kinh gì cả, hay làm qua loa “cho có lệ”. Ở VN thì những buổi giỗ hàng năm thì ở nhiều gia đình biến thành những “buổi nhậu tập thể” hay karaoke, hơn là suy nghĩ, tưởng nhớ sâu sắc gì đến tình trạng VL của người quá cố đó. Quá nhiều tiêu cực để nhắc đến. Cũng có khi là do thiếu hiểu biết về các vấn đề tâm linh, ngay cả một số nhà sư trong chùa ngày nay cũng vậy.
Tùy theo nghiệp của mỗi người, VL có thể đầu thai rất nhanh trong vòng vài ngày, hay rất nhiều năm sau đó. Thời gian và địa điểm được đầu thai là 1 bí mật chỉ có bậc Thánh trở lên mới biết chính xác và VL chỉ được biết “lờ mờ” khi gần đến mà thôi. Trung bình 1 VL có chu kỳ đầu thai là 75 năm cho đến 150 năm – nếu không có gì “trục trặc”. Tùy theo nguyên nhân chết của 1 người mà ta có thể biết được phần nào người đó có sớm được đầu thai hay không. Các VL là nạn nhân của việc nạo phá thai thì không được đầu thai, và thường quanh quẩn suốt đời bên mẹ của chúng. Hay các vụ tự tử, đụng xe, rớt máy bay, chìm thuyền, hay con người hãm hại lẫn nhau (vụ án, thanh toán, chiến tranh) cũng vậy, rất khó được đầu thai. Chỉ khi nào có người nào đó giúp họ bằng cách tụng kinh, cầu nguyện hay mở những buổi đặc biệt ở chùa như lễ Chẩn Tế cho họ thì mới mong giúp họ sớm được đầu thai. Và dĩ nhiên, cũng một phần do sự chuyên tâm tu tập của VL đó.
Nguồn : sưu tầm.
Trong đoạn đầu khi mình nói về việc đọc Chú Đại Bi thì người đó phải có “tâm” tốt, ví dụ như không nên nghĩ là đọc chú như là một thứ “vũ khí” để “trị” cái VL đó khỏi phá phách đến mình – “trị” cái gì ? Kinh là kinh Phật, Phật không hại loài người, chẳng lẽ đi hại VL ? Chú thì ai cũng có thể đọc, nhưng khác nhau ở chỗ cái “tâm” đó. Đọc chú thì cũng nên hiểu chú đó nói gì – việc này thì các sư ở chùa sẽ giúp, hay tìm trên Google cũng sẽ ra rất nhiều tài liệu hay. Đã hiểu mục đích & ý nghĩa của chú, thì thái độ, hay “tâm” phải khác: là để giúp cho ta và giúp cho cả VL đó.
Ngay cả đeo tượng hay những vật khác cũng vậy – đeo vì mục đích gì ? Để “giúp” ai ? Và để “hại” ai ? Phải xác định mục đích từ trong “tâm”: nếu thấy đã có chữ “hại” đâu đó thì chắc chắn sẽ mang thêm “nghiệp” cho người đó. Mục đích phải là “đôi bên cùng có lợi” thì mới không tạo nên “nghiệp”. Thật ra VL cũng không “vui sướng” gì khi phá hại ai đó, nhưng vì họ không “có”, hay không “thấy” sự chọn lựa nào khác nên mới phải như vậy mà thôi.
Ở phần trích dẫn sau, bạn nói rất đúng, dĩ nhiên VL may mắn có duyên số gặp được vị sư tốt, hay người nào đó trần tục hơn (không nhất thiết phải là “sư”) như bạn và tôi thì cũng được, miễn là có “tâm” để giúp đỡ cho VL đó.
Trái với suy nghĩ nhiều người, không phải mượn sư ở chùa tụng kinh để sau 49 hay 100 ngày người đó được đầu thai liền đó là sai ! Tôi thấy nhiều gia đình có thái độ rất “vô trách nhiệm” với người thân quá cố của mình, nhất là sau khi xong tang lễ & các “thủ tục cúng kiến” ở chùa. Lúc người đó còn sống thì chưa chắc đã quan tâm, lúc quá cố thì tổ chức rình rang để sau đó thì “phủi tay” chẳng lo cầu nguyện, đọc kinh gì cả, hay làm qua loa “cho có lệ”. Ở VN thì những buổi giỗ hàng năm thì ở nhiều gia đình biến thành những “buổi nhậu tập thể” hay karaoke, hơn là suy nghĩ, tưởng nhớ sâu sắc gì đến tình trạng VL của người quá cố đó. Quá nhiều tiêu cực để nhắc đến. Cũng có khi là do thiếu hiểu biết về các vấn đề tâm linh, ngay cả một số nhà sư trong chùa ngày nay cũng vậy.
Tùy theo nghiệp của mỗi người, VL có thể đầu thai rất nhanh trong vòng vài ngày, hay rất nhiều năm sau đó. Thời gian và địa điểm được đầu thai là 1 bí mật chỉ có bậc Thánh trở lên mới biết chính xác và VL chỉ được biết “lờ mờ” khi gần đến mà thôi. Trung bình 1 VL có chu kỳ đầu thai là 75 năm cho đến 150 năm – nếu không có gì “trục trặc”. Tùy theo nguyên nhân chết của 1 người mà ta có thể biết được phần nào người đó có sớm được đầu thai hay không. Các VL là nạn nhân của việc nạo phá thai thì không được đầu thai, và thường quanh quẩn suốt đời bên mẹ của chúng. Hay các vụ tự tử, đụng xe, rớt máy bay, chìm thuyền, hay con người hãm hại lẫn nhau (vụ án, thanh toán, chiến tranh) cũng vậy, rất khó được đầu thai. Chỉ khi nào có người nào đó giúp họ bằng cách tụng kinh, cầu nguyện hay mở những buổi đặc biệt ở chùa như lễ Chẩn Tế cho họ thì mới mong giúp họ sớm được đầu thai. Và dĩ nhiên, cũng một phần do sự chuyên tâm tu tập của VL đó.
Nguồn : sưu tầm.