Địa Phủ Thẩm Án ( 2 )

N

Người Lái Đò

Guest
PHẦN PHẠT ÁC.

HỒI 1: ĐÁNH MẤT LƯƠNG TÂM,ĐỌA VÀO AO MÁU.
đệ nhất điện ngưu mã tướng quân đến.
thơ rằng: cuồng vọng thay trời người cùng phẫn,việc ác làm tội nghiệp sinh trưởng,thiên lý soi rõ đồng khiển trách,âm ty nghiêm luật không bỏ sót.
lại nói: tức khắc cung nghinh bổn điện văn võ phán quan cùng giáng,minh phủ đệ nhất điện văn võ phán quan đã đến.
thơ rằng: khen trung thưởng hiếu chánh nhân luân,địa phủ vô tư cử chứng chân,xử án phiên phiên cảnh tỉnh thế,nguyện mong tỉnh ngộ làm lương dân.
thánh thị: cung nghinh minh vương giá đáo.
Minh phủ đệ nhất điện Tần Quảng Vương giáng.
thơ rằng: phụng chỉ viết sách nhiều án chứng,người đời học thiện tu đức tánh,làm bậy tác ác không trốn thoát,trên đầu ba tấc ghi thiện ác.
thánh thị: đêm nay bổn điện lại mượn quí đường xét xử,ghi vào sách "địa phủ thẩm án",phần trước là phần thưởng thiện,từ nay bắt đầu phần phạt ác,địa phủ ác hồn,hung dữ xảo huyệt,giở đủ trò gạt,do đó xử án có làm thêm hình trường,để trị chúng nó,nay mở thêm âm đường tại dương thế,thật rất bất tiện,đặc phái sai dịch,trừ người phụ trách hình cụ ra,tất cả nghiêm chỉnh canh giữ công đường để tránh ác quỉ kinh động người dương,mệnh ngưu mã tướng quân truyền lệnh thăng đường,cùng áp giải tội hồn vào,hình cụ chuẩn bị,phiền phúc thần của quí đường thay tội hồn chấp bút.
Tướng quân:vâng,thăng đường...người đâu,giải tội hồn lên,chúng sai dịch nghe rõ,chúa công có lệnh,không được sơ xuất nhiệm vụ.
Sai dịch:bẩm chúa công,tất cả đã sẵn sàng,cung thỉnh khai đường.
Minh vương: tội hồn phía dưới,mau khai danh tánh và những tội lỗi đã tạo.
Hồn: hồn sinh vào giữa năm Quang Tự đời thanh,chết vào năm dân quốc thứ 23,người Thiểm tây,họ Vu tên Thủ Hội,sinh trong gia đình nghèo,nhưng một đời trung quân ái quốc,phụng công thủ pháp,không có phạm luật,tuy có một số lỗi lầm,người thường không phải thánh hiền,sao không có lỗi,đại vương sao lại nói hồn phạm tội ? thật oan uổng thay.
Minh vương: được,ngươi không khai thật,bổn điện nếu dùng hình phạt,sợ ngươi không phục,cũng không thể chứng minh địa phủ công chánh vô tư,gương sáng trên cao,ngươi nói mình oan uổng,vậy sau khi chết lại bị giam cầm trong địa ngục 50 năm.
Hồn: sau khi chết,hồn xuống địa phủ,đâu ngờ bị quỉ sứ giải lên "cầu nại hà",không may rớt xuống "ao máu dơ",cứ ngâm như vậy hết 50 năm.
Minh vương: "ao máu dơ" là để trừng phạt tội gì,mệnh văn phán đọc lên.
Văn phán: lãnh mệnh,xét âm tào "ao máu dơ" một là để trừng phạt tội gian dâm phá thai của nam nữ,hai là sát sanh,làm dơ kinh sách,hành vi bất chính,ba là phạt phụ nữ xấu tánh không hiểu lễ.
Hồn: oan uổng,hồn không có làm chuyện gian dâm bậy bạ.
Minh vương: haha,văn phán không có chỉ rõ ngươi phạm tội gì,ngươi tự mình khai đó thôi.
Hồn: không có.
Minh vương: tự mình khai rồi mà còn chối,ngươi muốn nếm thử mùi vị vạc dầu sôi phải không ?
Hồn: không phục,không phục.
Minh vương: làm chuyện tày đình,trời người căm phẫn,đến đây mà vẫn không biết hối cải,tên nghiệt chướng này phải xuống vạc dầu mới được,người đâu,ném xuống vạc dầu.
sai dịch: tuân mệnh...bẩm chúa công,tội hồn đã xuống vạc dầu.
Hồn: ủa..vạc dầu này sao còn thoải mái hơn ao máu dơ,a..không đúng,chân của tôi,ai da.. chảy rồi..đại vương tha mạng,hồn không muốn làm miếng thịt chiên,khai thật,khai thật.
Minh vương: tốt,vớt lên đây,tạt nước hoàn hồn,mau chóng khai thật.
Hồn: hồn tại thế gian là một thanh niên tốt,chỉ có điều thỉnh thoảng hay chọc ghẹo phụ nữ chút ít thôi,đây đâu có tội gì lớn đâu.
Minh vương: nghiệt chướng,vừa mới từ vạc dầu ra lại dẻo miệng như vậy,ngươi còn che đậy nữa ta sẽ dụng hình đó,ngươi có thấy bổn điện chuẩn bị ba hình cụ lớn sao,muốn thưởng thức chút xíu không ?
Hồn: đá mài,trụ lửa...ta chết rồi.
sai dịch: bẩm chúa công,tội hồn xỉu rồi.
Minh vương: đúng là ác nhân gan nhỏ,đánh thức nó,chuẩn bị nghiệt kính đài.
sai dịch: lãnh lệnh...bẩm chúa công,hồn đã tỉnh lại.
Minh vương: đúng là nghiệt chướng,bổn vương cũng không muốn động hình nữa,cho ngươi xem xem nghiệt kính đài,lúc này,nghiệt kính đài hiện rõ tất cả tội trạng của Vu hồn như lúc tính toán hại người đau khổ đến bệnh nặng,ác nhất là tham dâm háo sắc,cưỡng hiếp giết người,văn phán đều ghi lại hết.
Văn phán: bẩm chúa công,tội lỗi của Vu hồn thuộc quyền xét xử của bổn điện,chỉ một hạng là ôm hận hại người bệnh nặng,một đời dâm dật và cưỡng hiếp giết người đều thuộc quyền xét xử của đệ ngũ điện,như trên,xin chúa công định đoạt.
Minh vương: Vu hồn,sau khi ngươi xem qua nghiệt kính đài,còn gì để nói không ?
Hồn: ừ..tội hồn cũng không nhớ mình tạo nhiều tội như vậy,đến giờ không còn gì để nói nữa.
Minh vương: được,vậy bổn điện y cứ tội hại người của ngươi giam cầm 20 năm,hết hạn giao cho đệ ngũ điện xử tiếp.
Văn phán: bẩm chúa công,tội ác của Vu hồn,giam cầm 20 năm,cưỡng hiếp giết người vào ao máu 50 năm,phàm tội gian sát đều phải vào ao máu trước chịu cái khổ chìm ngộp trong máu dơ,nên kết án tại đây.
Minh vương: được,đợi mãn hình phạt,y theo tội đã phạm chuyển qua các điện xử lí,đêm nay đến đây kết thúc,chúng ta về minh phủ thôi.

HỒI 2: THAM QUAN VÔ LẠI,ÂM LUẬT NGHIÊM PHẠT.
minh phủ đệ lục điện ngưu mã tướng quân đã đến.
thơ rằng: thiên lý soi sáng tỉnh thế nhân,thì ra họa phước tự chiêu thân,thiên thu định số thực khó đổi,phú quí bần cùng do nhân trước.
thánh thị: có mời văn võ phán quan giáng lâm,ta lui,văn võ phán quan đã đến.
thơ rằng:vì dân tạo phước làm quan tốt,đức trạch lưu truyền có danh tiếng,ai thán công môn kẻ ác nhiều,lòng trời khiển phạt bất dung nhiên.
thánh thị: cung thỉnh chúa công giáng lâm,ta lui.
Minh phủ đệ lục điện Biện Thành vương giáng.
thơ rằng: triều đại chấp chính cần lao khổ,đại lợi u hồn đời biết tiếng,sử xanh lưu danh làm mô phạm,đủ để giác tỉnh tác tạo huấn.
thánh thị: hôm nay bổn điện mượn quí đường xét xử âm hồn,mệnh ngưu mã tướng quân truyền lệnh thăng đường,bố trí hình cụ và sai dịch canh giữ pháp đường,không được kinh động người dương.
tướng quân: vâng lệnh.
Minh vương: tất cả chuẩn bị xong,đem tội hồn giải lên,mời phúc thần của quí đường thay hồn chấp bút.
sai dịch: bẩm chúa công,cung thỉnh xử án.
Minh vương: tội hồn phía dưới,mau khai báo danh tánh,người phương nào,sinh tử ngày nào ?
Hồn: bổn quan...không,tội hồn sống ra tại Giang Tây,họ Viên tên Ích sinh vào cuối năm Gia Khánh đời thanh,chết vào giữa năm Hàm Phong,lãnh nhiệm chức tri huyện tỉnh Thiểm Tây.
Minh vương: tội hồn to gan,dám xưng mình là bổn quan à,gặp bổn vương sao không quì lạy,ngạo mạng như vậy,không biết lúc sống ngươi làm quan như thế nào ? người đâu,đánh cây bản lớn 60 trượng.
sai dịch: tuân lệnh...bẩm chúa công...đã đánh xong.
Hồn: ai da,đau chết được,tội hồn hồ đồ,xin đại vương bớt giận.
Minh vương: ngươi biết là hồ đồ thì tốt rồi,đợi lúc ta hỏi thì đừng hồ đồ nữa nhé,nếu không thì chịu hình moi tim,kẹp tay,cho ngươi hiểu được như thế nào gọi là đau.
Hồn: đại vương khai ân,hồn sẽ hỏi đâu đáp đó.
Minh vương: không những hỏi đâu đáp đó mà phải trả lời trung thực nữa.
Hồn: vâng,vâng,hồn tất nhiên tuân mệnh.
Minh vương: ngươi lúc sống làm quan,nay lại có kết cục như vậy,ngươi có cảm tưởng gì ?
Hồn: lúc sống làm quan nay lại rơi vào hoàn cảnh như vậy,tuy là mình làm mình chịu nhưng cũng không thể trách tội hồn hết được,vì bên cạnh đầy bọn tiểu nhân xu nịnh,từ từ lọt vào bẫy,không tự thoát ra được.
Minh vương: nghe khẩu khí của ngươi,cũng đã biết hối hận,vậy ngươi hãy khai rõ những việc làm khi còn sống,ghi vào sách quí có lợi cho việc giảm nhẹ tội của ngươi,bổn vương nói trước cho ngươi biết,bổn điện đã có tư liệu từ nghiệt kính đài nên đừng nghĩ tới việc nói dối.
Hồn: tội hồn tự biết nghiệp chướng sâu dày,thành tâm sám hối,tuyệt đối không dám che dấu,xin đại vương minh xét.
Minh vương: rất tốt,ngươi cứ thật lòng khai ra.
Hồn: hồn vốn là con nhà quyền thế,đáng tiếc là gia đạo bất ổn nhưng tâm luôn theo đuổi công danh,vì thế mà cố dùi mài kinh sử,cuối cùng cũng bước vào được quan trường làm chức tri huyện,lúc đầu hồn trung trinh vì nước,nhiệt tình vì dân,nhưng gia đạo từng lúc suy kiệt,mỗi khi xử án,sư gia thường ra ám hiệu,hối lộ tiền bạc thì mới thắng được,tội hồn vốn trách mắng sư gia nhưng chịu không được sự hấp dẫn của tiền bạc,kết cục đã nhận hối lộ,sau này người dân kiện lên trên,may là phía trên có ăn thông với tội hồn nên vụ việc cũng trải qua êm thắm,kết cục cũng phải từ quan,không có chức vụ thì kiếm tiền thật khó nên sau đó về quê làm việc thay người tố tụng để sống,có lúc cũng khó tránh thêm dầu vào lửa để việc kiện tụng xảy ra mà thu lợi,nhưng hồn vốn là một sĩ tử,thường đọc sách thánh hiền,dám nói là luôn giữ căn bản lương tri,tuyệt không đưa người vào đường cùng,như trên thành thật khai báo,xin đại vương minh xét.
Minh vương: mệnh văn phán xem lời cung khai của tội hồn có chính xác không ?
Văn phán: tuân mệnh,hồi bẩm chúa công,tra xét gồm những tội đã tạo như tham ô cùng việc tố tụng thêm bớt,hai tội theo tình tiết cũng nhẹ lại biết sám hối,theo luật được giảm một phần ba trở lên,xin chúa công định đoạt.
Minh vương: được,bổn vương phán ngươi mỗi tội giam cầm địa ngục của bổn điện 15 năm,hai tội 30 năm,sau khi mãn hình giao cho thập điện đi chuyển luân,ngươi có phục không ?
Hồn: cảm tạ đại vương đã giảm nhẹ.
Minh vương: không cần cảm tạ,đó là do công ngươi thành thật khai báo mà được,mệnh văn phán ghi lại tất cả,kết thúc xét xử,hôm nay đến đây chấm dứt,chúng ta về.

HỒI 3: KẾT ĐẢNG CƯỚP ĐOẠT DÂN NỮ,TỒN TÂM GIẾT NGƯỜI PHÁP BẤT DUNG.
Minh phủ đệ ngũ điện ngưu mã tướng quân đã đến.
thơ rằng: cùng rời u minh đến nơi đây,đêm khuya người yên lại lạnh lẽo,đăng đàn huy bút viết sách mới,xử án vô tư khuyên thiện lương.
thánh thị:mời văn võ phán quan cùng đến,ta lui,minh phủ đệ ngũ điện văn võ phán quan đã đến.
thơ rằng: văn võ phán quan trách không nhẹ,xếp hàng hai bên nhìn được rõ,tội hồn sao dám đến lừa gạt,nghiệt kính khó thoát soi trắng đen.
thánh thị: xin chúa công giáng lâm,ta lui.
Minh phủ đệ ngũ điện Sâm La Vương giáng.
thơ rằng: xử án phân minh cảnh thế nhân,trừng gian phạt ác tỉnh phàm trần,nguyện cố soi sáng được chân lý,khuyên hóa mê si hóa thiện dân.
thánh thị: đêm nay mượn quí đường xử án để ghi vào sách quí,mệnh ngưu mã tướng quân truyền lệnh thăng đường và sắp đặt sai dịch các ty ổn thỏa,lại áp giải tội hồn lên.
Ngưu mã tướng quân: tuân lệnh...thăng đường.
sai dịch: bẩm chúa công,tất cả đã chuẩn bị,cung thỉnh chúa công xử án.
Minh vương: tội hồn dưới kia,tự khai thân thế và thiện ác bình sinh,phải khai thành thật để bổn điện thử xem ngươi có biết sám hối không ?
Hồn: tiểu hồn sống vào cuối đời thanh ở Triết Giang,họ An tên Hoằng Dạ,vốn con nhà giàu,sinh thời rất hiệp nghĩa,cương liệt trung trực,tự biết tuổi thọ không dài,chỉ hưởng thọ 25 năm.
Minh vương: ngươi yểu thọ là có nguyên nhân,do nghiệp chướng đưa đẩy,tuy không có giam vào uổng tử thành,nhưng cả đời ngắn ngủi 25 năm,ngươi biết mình mắc tội gì không ?
Hồn: tiểu hồn một đời có gia tài giàu sang,rộng kết thiên hạ hảo hán,hiệp trượng hiếu nghĩa,có lẽ không tạo nghiệp gì ?
Minh vương: giảo biện,nếu ngươi biết hiệp trượng hiếu nghĩa sao chết rồi lại bị địa phủ xét xử,liệt vào tội hồn,còn không khai thật thì bổn điện động hình.
Hồn: tiểu hồn lúc sống,thật không có tội lớn,nên khai gì đây,xin đại vương minh xét.
Minh vương phát nộ: người không sợ sai quấy,chỉ sợ không biết lỗi,ngươi cứng đầu cứng cổ như vậy,người đâu,kim bạc đâm ngón tay,cùng mệnh văn phán quan trình bày tội lỗi của An hồn qua nghiệt kính đài.
sai dịch: bẩm chúa công,tội hồn đã lên hình.
Văn phán: vâng lệnh,theo tư liệu nghiệt kính đài hiển thị: An Hoằng Dạ,một đời hiếu khách,rộng kết bằng hữu,hiệp trượng hiếu nghĩa,đó là tự thổi phồng nhưng có giúp đỡ bạn bè,bề ngoài thi ân,thật ra là thu phục lòng người,lợi dụng tâm lý thọ ơn để sai sử làm việc ác,tổ chức bang hội để xưng bá,càng vì thế mà ép người vào đường cùng rồi giết chết,hai tội cưỡng đoạt con gái và thủ pháp tàn bạo giết người,xin chúa công định đoạt.
Minh vương: cưỡng đoạt dân nữ,giết người,tổ chức bang hội,An Hoằng Dạ một đời tạo ác không ít.
Hồn: ai da...ngón tay liền tim,đại vương khai ân,tội hồn nguyện khai thật,tiểu hồn chịu hết nổi rồi.
Minh vương: được,thu hình,ngươi mau mau khai ra.
Hồn: khấu tạ đại vương khai ân...thật ra tiểu hồn không phải cố ý kết đảng,vì lúc thời kỳ nước nhà loạn lạc,rất nhiều người từ các nơi đổ về,đi qua chỗ con,nói chuyện hợp ý nên mới ở lại,với lại nhà tiểu hồn vốn dư dả nên có nhiều kẻ ác tọc mạch,nên đám bằng hữu trượng nghĩa giúp đỡ,vây lại chém chết những kẻ đó,cho đến việc cưỡng đoạt dân nữ,tiểu hồn vốn có thành ý cưới về làm vợ nhưng bị từ chối mới làm như vậy,càng không ngờ đêm tối gió mạnh làm tổn thương cô gái,làm mang thương tích liệt giường,những lời trên là thật lòng,mong đại vương tha tội.
Minh vương: ngươi đã nhận tội,bổn vương nên xử theo luật,giam cầm ngươi vào địa ngục bổn điện 120 năm để chuộc tội nghiệp,sau khi mãn hình giao thập điện chuyển luân,đầu thai kết thúc ân oán với chủ nợ,ngươi có phục không ?
Hồn: tiểu hồn không dám dị nghị cùng bái tạ đại vương xử nhẹ.
Minh vương: được,mệnh phán quan ghi lại tất cả và giải tội hồn đến các điện thọ hình,đêm nay đến đây kết thúc,chúng ta về thôi.

HỒI 4: DÂM TÍNH SINH,TỔN HẠI PHỤ NỮ,PHÁN 17 KIẾP LÀM HEO.
Minh phủ đệ thập điện ngưu mã tướng quân đã đến.
thơ rằng: giải tội phạm lên minh chánh đường,thiết xoa hai vị sao dung tình,người đời nếu sớm tu âm tước,minh phủ an nhiên xét tường tận.
thánh thị: xin mời văn võ phán quan giáng lâm,ta lui,phán quan đã đến.
thơ rằng: luân hồi lục đạo từ nhân trước,thiện ác đều do báo ứng thật,khổ khẩu bà tâm khuyên thế dân,nguyện cùng khích lệ học nghĩa nhân.
thánh thị: cung thỉnh chúa công giáng lâm,ta lui.
Minh phủ điện thứ 10 chuyển luân vương giáng.
thơ rằng: vinh hoa phú quí chưa biết đủ,thân người khó được mới chân thật,trung gian thiện ác không bỏ sót,ghi chép phân minh báo ứng liền.
thánh thị: đêm nay xét xử một vụ trọng án,đưa vào súc đạo luân hồi để cảnh giác người đời,mệnh ngưu mã tướng quân truyền lệnh thăng đường.
Ngưu mã tướng quân: vâng lệnh...thăng đường.
Minh vương: giải tội hồn lên,không được cởi trói,đợi kết án xong,lập tức đưa vào chuyển luân.
sai dịch: tuân lệnh...bẩm chúa công,tất cả hoàn tất,cung thỉnh khai đường xử án.
Minh vương: được,mệnh văn phán quan tuyên đọc nguyên do của bổn án.
Văn phán: tuân mệnh...tội hồn Chu Hựu Sĩ,sinh vào cuối năm Đạo Quang,là con nhà giàu,một đời ăn toàn chơn vị,mặc toàn lụa là,no ấm nghĩ đến dâm dục,sai sử gia đinh bắt cóc con gái nhà lành,gian kế chưa đủ mà còn đánh chết người,tội chứng như núi,sau khi mãn hình điện thứ 6,giao qua bổn điện đến mãn hình đưa vào chuyển luân thân heo trên 17 kiếp.
Minh vương: Chu hồn,ngươi có lời gì muốn nói không ?
Chu hồn: tiểu hồn cảm thấy kỳ lạ là tại sao chỉ định tội mà không kể công,chẳng lẽ cả đời tiểu hồn chỉ có tạo tôi thôi hay sao ?
Minh vương: được,nói được lời này cũng là người có kiến thức,bổn điện phá lệ giải thích tường tận,mệnh văn phán tuyên đọc tư liệu giao đến để tội hồn tâm phục khẩu phục.
Văn phán: tuân lệnh,Chu hồn một đời tội lỗi gồm có cướp đoạt gian dâm và đánh chết người hai tội lớn,cũng có vài tội nhỏ,ngươi sinh trong gia đình giàu có,tiền quyền có đủ,làm việc thiện đức khá dễ,một đời thiện công chỉ đủ bù trừ những lỗi nhỏ,định tội trước điện là đã giảm một phần hai rồi nên ngươi mới mau chóng được chuyển luân như vậy.
Chu hồn: như vậy sao còn chuyển luân làm heo nữa ?
Minh vương: bổn vương giải thích cho ngươi rõ,thuận tiện cũng cho người đời hiểu,từ nhất điện cho đến cửu điện xét xử từng tội của mỗi người,dựa vào tình tiết nặng nhẹ mà phân biệt thọ hình,chấp hành tại các điện,mỗi một tội ngoài chịu hình phạt của điện đó mà còn phải chuyển luân lục đạo đúng ứng với tội lỗi đó,âm luật là như vậy,ví dụ như một vong hồn đến nhất điện chịu hình phạt,khi chịu xong phải đến điện thứ 10 để chuyển luân chịu hình phạt của luật nhân quả,đó là sự khác nhau của âm luật và dương luật,dương luật thì một tội không phạt 2 lần,âm luật thì chịu phạt nơi địa ngục và quả báo nhân quả,do đó ngươi đã mãn hình nơi đây,phần còn lại là luân hồi đền trả,đã hiểu rõ chưa ?
Chu hồn: âm luật thật nghiêm khắc quá,tiểu hồn hiểu rõ nhưng đã quá muộn rồi,hối hận đã quá trễ rồi,nguyện cho người đời có thể cảnh giác tránh được hình phạt của âm luật.
Minh vương: haha,lành thay,lành thay,có một niệm này,tất được trời cao cảm động,Chu Hựu Sĩ,ngươi hãy tự lo lấy,mệnh văn phán quan ghi lại tất cả,kết thúc tại đây,chúng ta về thôi.

HỒI 5: KHÔNG HIẾU SONG THÂN KHỔ,NHÀN RỖI NUÔI VỢ CON.
bổn đường tư lễ thần đăng đài.
thánh thị: đêm nay minh phủ điện thứ 8 Đô Thị vương,mượn bổn đường mở âm đường xử án,chư sinh đứng nghiêm tiếp giá,không được thất lễ,ta lui đây.Minh phủ đệ bát điện ngưu mã tướng quân đã đến.
thơ rằng: cung thỉnh thánh giá đến loan đường,xử án khai ngộ tỉnh thế phương,âm luật nghiêm khắc vô bất chính,khuyên người hành thiện học trung lương.
thánh thị: đêm nay phụng mạng bảo vương giá đáo quí đường,mở âm đường lâm thời xử án,minh phủ đệ bát điện văn võ phán quan đều đến.
thơ rằng:theo chủ lâm đường bái thánh môn,khuyên đời hành hiếu báo thân ơn,nên biết âm luật không thiên vị,giữ vững luân thường tồn cổ kim.
thánh thị: đêm nay phụng mạng cung tùy thánh giá đến quí đường xử án,làm phiền chư sinh,vương gia giá đáo,tiếp giá.
Minh phủ điện thứ 8 Đô Thị Vương đến.
thơ rằng: làm con cái người hiếu vi tiên,ngỗ nghịch song thân tội vạn thiên,ơn cha nghĩa mẹ sâu như biển,không bằng cầm thú thật đáng thương.
thánh thị: đêm nay lại mượn quí đường,chúng sai dịch nghiêm chỉnh canh giữ,tránh kinh động dương dân,thăng đường,mời phúc thần thay hồn chấp bút.
Ngưu mã tướng quân: cung lãnh chủ mệnh...thăng đường,bẩm vương gia,quỉ dịch đã giải tội hồn lên,mời xét xử.
Minh vương: tội hồn quì phía dưới,mau trình tấu lên danh tánh,tịch quán,số tuổi.
Hồn: tội hồn là người thái nguyên,họ Vương tên Khởi Đạt,năm nay 35 tuổi.
Minh vương: tội hồn ngươi phạm tội gì mà chuyển đến bổn điện,có biết không ?
Hồn: hồn thật sự không biết phạm tội gì mà trong một đêm bị hắc bạch vô thường bắt tới địa phủ,sau khi xét xử ở điện thứ nhất thì chuyển qua quí điện,mong đại vương khai ân,chuẩn hồn hồi dương vì hồn trên còn song thân già yếu,dưới có vợ con.
Minh vương: tội hồn ngươi còn biết có cha mẹ vợ con sao ? ngươi cả đời lười biếng nhớt nhác,không chịu làm việc,làm đau lòng cha mẹ,không quan tâm cuộc sống của vợ con,đã phạm tội bất hiếu bất nghĩa mà còn dám đòi hồi dương sao ?
Hồn: thật oan uổng,hồn tại thế hiếu thuận cha mẹ,yêu thương vợ con,láng giềng đều biết,mong đại vương chủ trì công đạo.
Minh vương nổi giận: tội hồn ngươi không biết bổn điện chuyên xử những kẻ bất hiếu cha mẹ,bất nghĩa vợ con sao ? tục ngữ có câu: trống không gõ không kêu,người không đánh không khai,người đâu,chuẩn bị mổ ngực,ngươi còn không chịu khai thật,muốn nếm thử mùi vị cực hình chứ gì ?
Hồn: đại vương xin minh xét,hồn là một hiếu tử,sao lại phạm tội bất hiếu ?
Minh vương: khai hình.
Quỉ dịch: bẩm vương gia,đã mổ ngực tội hồn,hắn đã xỉu rồi.
Minh vương: tạt nước hoàn hồn.
Quỉ dịch: bẩm vương gia,hắn đã tỉnh lại.
Hồn: đau chết ta rồi.
Minh vương: tội hồn nếu không khai thật thì tiếp tục hình phạt xe cán,xem ngươi còn cứng đầu không,người đâu...chuẩn bị hình cụ.
Hồn: đại vương bớt giận,tội hồn nguyện khai thật.
Minh vương: khai mau lên,ngươi còn che dấu,ta đã có tư liệu của nghiệt kính đài và báo cáo của thần tam thi.
Hồn: tuyệt đối không dám nữa,khi hồn còn tại thế,là một người biết lễ nghĩa liêm sĩ nhưng do kết bạn với kẻ xấu,chìm đắm trong tửu sắc,cha mẹ có khuyên bảo,vợ vì thế mà thường xuyên chửi rủa,hồn vốn tâm tánh ham mê tửu sắc,nên che mờ lương tâm,do đó không quan tâm đến cha mẹ vợ con,bỏ nhà lang thang đi nơi khác,cha mẹ vốn thương yêu hồn nhiều nhưng hồn nỡ quên công ơn dưỡng dục,một đi không về,cho đến lúc già không sinh hoạt được mà chết,vợ hồn vì sinh kế nên đi làm nô bộc cho người,hồn có đứa con gái lớn,vì bị bệnh mà không tiền chữa nên vong mạng,như trên trình báo trung thật,giờ đây hối hận muôn phần nhưng đã muộn rồi,mong đại vương xử nhẹ.
Minh vương: mệnh văn phán đối chiếu với tài liệu xem có đúng không ?
Văn phán: lãnh mệnh...bẩm vương gia,những điều tội hồn nói đều chính xác,mong đại vương định đoạt.
Minh vương: xét Vương hồn bất hiếu cha mẹ,bất nghĩa vợ con,nên phạt nặng nhưng nghĩ tình tội hồn có tâm hối hận và án này được đem ghi vào sách thiện nên phán tội hồn bị giam cầm tại địa ngục của bổn điện 160 năm,hết hạn giao qua điện thứ 10 đi đầu thai.
Minh vương: mệnh văn phán làm tấu trình lên thiên đình,đêm nay đến đây chấm dứt,mệnh toàn bộ quỉ dịch về âm,ta về đây.

HỒI 6: LỪA GẠT XUẤT GIA,GIAN DÂM THẤT ĐỨC KHÓ THOÁT TỘI.
bổn đường tư lễ thần đăng đài.
thánh thị: hôm nay minh phủ đệ nhị điện Sở Giang Vương mượn bổn đường tạm thời xử án,chư sinh đứng ngay ngắn tiếp giá,không được thất lễ,ta lui đây.Minh phủ đệ nhị điện ngưu mã tướng quân đã đến.
thơ rằng: theo giá cùng đến trực hạt đường,minh vương xử án có cách hay,người đời hành thiện tu công đức,sợ chi ngày sau quả bất thành.
thánh thị: cung thỉnh bổn điện văn võ phán quan giáng lâm,ta lui,văn võ phán quan đã đến.
thơ rằng: văn võ tương tùy song phán quan,đêm nay hộ giá đến loan đàn,âm luật nghiêm minh không dung tội,khuyên chúng lê dân xem tường tận.
thánh thị: minh vương giá đáo,cung nghinh vương giá,ta lui.
Minh phủ điện thứ hai Sở Giang Vương giáng.
thơ rằng: phụng chỉ viết sách vào trang vàng,nguyện mong khuyên đời hóa tam thiên,tuy biết làm ác khó trốn thoát,âm luật nghiêm minh pháp bất thiên.
thánh thị: đêm nay xử án,mời phúc thần của quí đường thay hồn chấp bút,mệnh ngưu mã tướng quân truyền lệnh,tất cả sai dịch ai làm việc nấy,không được kinh động người dương,đánh trống thăng đường.
Ngưu mã tướng quân: tuân lệnh,đánh trống thăng đường.
Minh vương: áp giải tội hồn lên.
Quỉ dịch: bẩm vương gia,tội hồn đã giải lên,xin mời xét xử.
Minh vương: tội hồn quì phía dưới,mau trình báo danh tánh,tịch quán.
Hồn: bẩm đại vương,hồn sống tại phía nam Đài Loan,họ Triệu tên Đạo Minh,chết vào năm dân quốc thứ 10.
Minh vương: ngươi có biết tội không ?
Hồn: hồn không làm việc ác,không biết đã phạm tội gì ?
Minh vương: mệnh văn phán tuyên đọc các tội đã phạm.
Văn phán: lãnh mệnh,xét Triệu hồn tại thế,dụ dỗ gái nhà lành xuất gia làm ni,sau cùng gian dâm,theo báo cáo của thành hoàng.
Hồn: oan quá,hồn tuy có khuyên một thiếu nữ xuất gia nhưng không có làm chuyện bậy bạ,mong đại vương minh xét.
Minh vương: tội ngươi đã phạm,chứng cứ rõ ràng,còn dám xảo biện,mệnh quỉ dịch áp giải nguyên cáo họ Trần lên đối chất.
Quỉ dịch: tuân lệnh...bẩm vương gia,họ Trần đã dẫn đến.
Minh vương: nguyên cáo Trần hồn,ngươi kiện Triệu hồn lừa gạt ngươi xuất gia cùng gian dâm,bị cáo phủ nhận,ngươi nên trước mặt đối chất.
Họ Trần: tuân mệnh,lúc đó họ Triệu ngươi nói xuất gia có thể làm bồ tát,như Quan Thế Âm bồ tát được mọi người tôn kính,do đó ta tin là thật nên lìa bỏ cha mẹ theo ngươi đi xuất gia,đến đêm tối ngươi dẫn ta đến nhà nghỉ Hằng Xuân tá túc,ngươi muốn ngủ cùng giường với ta,ta không chịu nên ngươi nghĩ cách chuốc rượu say,vì không đủ sức kháng cự nên bị ngươi làm nhục,ta đau lòng mà khóc,ngươi nói muốn vào không môn phải phá đi trinh tiết thì tu mới thành đạo,tuy ta không cam chịu nhục nhưng gạo đã nấu thành cơm nên tùy thuận sự sắp xếp của ngươi,đâu ngờ ngươi cầm thú cũng không bằng,đợi khi ta ngủ,ngươi cao chạy xa bay,khi thức dậy mới biết mình bị lừa,quá đau khổ nên tự sát,hồn đến âm phủ,bị giam tại uổng tử thành,đến nay mới được ra mà kiện ngươi.
Hồn: cái đồ chết oan,đừng đổ tội cho ta,ngươi nguyện đi xuất gia,nhờ ta dẫn tới am ni cô,ta nói nam nữ không được đồng hành,bị người hoài nghi dị nghị thì không tốt,ngươi nói không sao,cứ giả bộ là vợ chồng là được.
họ Trần: ngươi thật nhẫn tâm,toàn nói bậy,xin đại vương chủ trì công đạo cho.
Minh vương: mệnh võ phán quan lấy hình ảnh từ nghiệt kính đài cho Triệu hồn xem.
Võ phán: lãnh lệnh...Triệu hồn ngươi xem,nào là cảnh dụ dỗ và làm bậy tại lữ quán hiện ra.
Hồn: đây là sự ngụy tạo của võ phán quan đệ nhất điện,hồn tuyệt đối không có chuyện này,xin đại vương làm chủ.
Đại vương nổi giận: nghiệt hồn còn dám xúc phạm diêm vương,tội không thể tha,mệnh ngưu mã tướng quân dùng hình.
Hồn: việc đến mức này,không khai nhận tất sẽ chịu hình phạt đau khổ,không bằng nhận cho rồi...đại vương,tội hồn nhận tội,tất cả những gì họ Trần nói đều là chân thật,xin đại vương xử nhẹ cho.
Minh vương: nghiệt hồn,ngươi thông minh đó,nếu không thì sẽ chịu khổ nhiều,mệnh văn phán ghi lại tất cả,giao tội hồn qua tứ điện thẩm vấn,vì bổn án gồm hai tội,dụ dỗ thiếu nữ xuất gia làm ni và gian dâm thiếu nữ,nên bổn điện chưa tiện phán hình mà giao qua tứ điện thẩm lí,mệnh quỉ dịch đưa họ Trần đến nhất điện.
Văn phán: lãnh lệnh.
Quỉ dịch: lãnh lệnh.
Minh vương: đêm nay xử án,đến đây kết thúc,mệnh chúng quỉ dịch về âm phủ,ta về đây.

HỒI 7: ÂM LUẬT NGHIÊM MINH,NGUYÊN CÔNG CHÁNH HỢP,PHÁN HÌNH HAI TRĂM NĂM.
bổn đường thần tư lễ đăng đài.
thánh thị: đêm nay minh phủ đệ tứ điện ngũ quan vương mượn bổn đường làm âm đường lâm thời,chư sinh tiếp giá,không được thất lễ,ta lui,minh phủ đệ tứ điện ngưu mã tướng quân đến.
thơ rằng: phụng lệnh đêm nay dẫn tội hồn,đứng nghiêm hầu giá đến loan môn,tuy biết làm ác khó chạy thoát,tự hủy tiền đồ lụy cháu con.lại nói: văn võ phán quan đã đến,tiếp giá,ta lui đây.Minh phủ đệ tứ điện văn võ phán quan đến.
thơ rằng: văn võ theo chủ đến nơi đây,đêm nay xử án đến bồng lai,nguyện mong dân chúng gắng hành thiện,tác ác phạm tội chịu khổ thay.
thánh thị: vương gia giá đáo,tiếp giá,ta lui đây.
Minh phủ đệ tứ điện Ngũ Quan Vương đến.
thơ rằng: u minh tứ điện Ngũ Quan Vương,phụng chỉ viết sách khởi nghĩa phương,chuyên xử gian dâm trong bóng tối,âm luật nghiêm minh tội hiện rõ.
thánh thị: đêm nay mượn quí đường xử án,mời phúc thần của quí đường thay tội hồn chấp bút,mệnh ngưu mã tướng quân truyền lệnh thăng đường,mệnh chúng quỉ dịch bảo vệ bốn bên,không được kinh động dân chúng,mệnh quỉ dịch giải tội hồn lên.
Ngưu mã tướng quân: lãnh lệnh,đánh trống thăng đường...
Quỉ dịch: bẩm vương gia,đã áp giải tội hồn lên.
Minh vương: tội hồn quì phía dưới,báo tên họ lên mau.
Tội hồn: hồn họ Triệu tên Đạo Minh.
Minh vương: ngươi có biết mình phạm tội gì không ?
Tội hồn: hồn không biết,hồn vừa được thẩm vấn tại nhị điện,nghĩ rằng mình vô tội mới áp giải đến quí điện,không biết còn tội gì để trình báo ? nếu có tội,sao nhị điện không phán hình ?
Minh vương: ngươi sai rồi,ngươi tại đệ nhị điện đã nhận tội lừa gạt thiếu nữ xuất gia,sau khi chuốc rượu say cưỡng dâm,nhị điện chỉ thẩm vấn ghi lại khẩu cung và ngươi đã thừa nhận,cùng lăn chỉ tay rồi,nhị điện chưa phán hình vì ngươi có hai tội,nhị điện xử ngươi tội dụ dỗ thiếu nữ xuất gia làm ni,bổn điện xử ngươi tội cưỡng dâm phụ nữ.Vì cùng một người cùng một án,âm luật nghiêm minh công chánh vô tư,không vì cùng án phán hai hình,nên nhị điện chuyển giao toàn bộ vụ án cho bổn điện xử lí.
Tội hồn: hồn tại nhị điện đã nhận tội nhưng nhị điện không phán hình,mà nay chuyển đến đây tức không còn án khác,vậy hồn khỏi phải nhận tội nữa.
Minh vương: ngươi đã nhận tội tại nhị điện,bổn vương cũng không xử nữa,mệnh văn phán xét duyệt văn kiện đưa đến từ nhị điện xem tội hồn đã thật sự nhận tội chưa ?
Văn phán: bẩm vương gia,tội hồn đã thật sự nhận tội.
Minh vương: nay ta phán tội hồn Triệu Đạo Minh: dụ dỗ thiếu nữ xuất gia làm ni cô giam địa ngục 100 năm,gian dâm thiếu nữ giam địa ngục 160 năm,hai tội hợp lại phán giam địa ngục rút gân chặt xương 220 năm,tội hồn phục không ?
Tội hồn: không phục,không phục,hồn muốn kiện lên Nam Thiên.
Minh vương: ngươi muốn tố lên,được,mệnh ngưu mã tướng quân,đem tội hồn đưa về địa ngục rút gân chặt xương giam cầm.
Ngưu mã tướng quân: lãnh lệnh...
Minh vương: hôm nay đến đây kết thúc,mệnh văn phán đem tất cả hồ sơ trình lên Nam thiên,để định đoạt sau.
Văn phán: lãnh lệnh làm theo.
Minh vương: mệnh chúng quỉ dịch về âm phủ,ta về đây.

HỒI 8: DỤ NGƯỜI TỐ TỤNG KHUYNH GIA BẠI SẢN,TƯ PHÁP TRÂU VÀNG CÙNG PHÁN HÌNH.
bổn đường tư lễ thần đăng đàn.
thánh thị: hôm nay minh phủ đệ tam điện Tống Đế Vương mượn bổn đường làm âm đường xét xử,chư sinh đứng nghiêm tiếp giá,không được thất lễ,ta lui đây.Minh phủ đệ tam điện ngưu mã tướng quân đến.
thơ rằng: đầu trâu mặt ngựa đứng hai bên,phụng lệnh ân cần bổn chức ty,khuyên người dương thế gấp tu thiện,vô thường một đến miễn bi thương.Lại nói: mời bổn điện văn võ phán quan đến,tiếp giá,ta lui đây.Minh phủ tam điện văn võ phán quan đã đến.
thơ rằng: huy loan khuyên thiện đến Doanh Đông,âm luật nghiêm minh luôn chánh công,dương thế không biết lắm tạo ác,ngày sau chịu khổ hận miên miên.
thánh thị: bổn điện Tống Đế Vương giá đáo,tiếp giá,ta lui đây.
Minh phủ đệ tam điện Tống Đế Vương đến.
thơ rằng: xử án không từ đến đêm khuya,cần lao trước thuật hiển bi ai,sách này dùng để khai mê dụng,khuyên người nhân thế chớ coi khinh.
thánh thị: đêm nay xử án,mượn quí đường làm âm đường lâm thời,xin phúc thần của quí đường thay hồn chấp bút,mệnh quỉ dịch canh chừng bốn bên,không được kinh động người dân,mệnh ngưu mã tướng quân đánh trống thăng đường.
Ngưu mã tướng quân: lãnh lệnh,đánh trống thăng đường.
Minh vương: mệnh quỉ dịch đem tội hồn giải lên.
Quỉ dịch: lãnh lệnh...bẩm vương gia,đã đem tội hồn lên quì đợi xét xử.
Minh vương: tội hồn đang quì mau trình lên quán tịch,danh tánh,tuổi thọ.
Hồn: hồn là người huyện Chương Hoá,họ Lý tên Đại Cang,chết vào năm dân quốc thứ 25,hưởng dương 35 tuổi,làm việc viết thuê kiếm sống.
Minh vương: ngươi chết vào năm dân quốc thứ 25,sao đến nay mới xử tội,ngươi biết nguyên nhân chăng ?
Hồn: khi hồn chết,bị hắc bạch vô thường giải đến nhất điện,chiếu qua nghiệt kính đài,thấy hồn buôn người nên giam địa ngục 45 năm,nay hình phạt đã mãn,đưa đến quí điện,mong đại vương khai ân,tha cho tội hồn làm người thì ân đức thật lớn.
Minh vương: tội hình buôn người tuy mãn nhưng hiện tại có người kiện ngươi dụ người tố tụng mà thu lợi dẫn đến nhà tan cửa nát,ngươi còn lời gì để nói không ?
Hồn: oan quá,tuy hồn tại thế làm người viết thuê nhưng không có dụ người tố tụng,cũng không thu lợi từ đó,mong đại vương minh xét.
Minh vương: hiện nguyên cáo Trần Lâm Chi cũng đã đến án,các ngươi có thể đối chất,mệnh quỉ dịch đem nguyên cáo dẫn lên.
Quỉ dịch: lãnh lệnh,bẩm vương gia,đã đem nguyên cáo dẫn đến.
Minh vương: nguyên cáo ngươi có thể đối chất với bị cáo.
nguyên cáo: tuân lệnh,họ Lý,năm xưa ngươi vì ta viết một tấm nội dung chứng minh cho người án ngoại đòi tô địa,ngươi nói viết thư nội dung chứng minh không ích gì mà ngươi có thể đến pháp viện Đài trung tố cáo kể thuê chiếm đất làm đề mục kiện cáo,nói Đài trung pháp viện có người quen,có thể làm cho thắng kiện.lúc đó ta tưởng là thật nên bị ngươi lừa gần cả trăm ngàn đồng,kết quả phán quyết ta thua,vì thế mà ta mang nợ,lấy toàn bộ bất động sản bán hết để trả nợ,và cũng vì thế mà đau buồn quá độ,không lâu sau bị bệnh chết.
Hồn: mong cầu đại vương làm chủ,nguyên cáo toàn nói bậy,không nên tin tưởng.
Minh vương: nguyên cáo ngươi có bằng chứng gì không ?
Nguyên cáo: hồn lúc đó không cam tâm nên đến Miếu thành hoàng Chương Hoá,đốt nhang cầu thành hoàng gia làm chủ,không lâu sau họ Lý bị đánh chết ở bên suối,thành hoàng gia có thể làm chứng.
Minh vương: mệnh văn phán đem tất cả báo cáo điều tra đọc lên.
Văn phán: lãnh mệnh,bẩm vương gia,việc Lý hồn dụ người tố tụng,thành hoàng Chương Hoá đã xác nhận,có thần Tam Thi báo cáo,cũng có nhật du thần báo cáo xác nhận.Vì Lý hồn tại nhất điện không nhận tội này,chỉ nhận tội buôn người,năm đó nhất điện thấy tội này thuộc chức phận của bổn điện nên không phạt mà đợi chuyển sang bổn điện thẩm lí.
Minh vương: mệnh quỉ dịch đem nguyên cáo dẫn về âm phủ.
Quỉ dịch: lãnh mệnh.
Minh vương: Lý hồn có nhận tội không ?
Hồn: tuyệt đối oan uổng,xin đại vương minh xét.
Minh vương: trống không đánh không kêu,người không đánh không nhận,người đâu đem tội hồn đánh 60 đại trượng.
Quỉ dịch: lãnh lệnh...bẩm vương gia,đánh xong.
Minh vương: tội hồn ngươi khai nhận hay không ?
Hồn: đau chết đi được,mong đại vương chủ trì công đạo,hồn thật không có dụ hắn tố tụng thì khai gì đây.
Minh vương: mệnh ngưu mã tướng quân lấy hình cụ hút máu đến,đem tội hồn thọ hình,hút hết máu của hắn ra.
Hồn: xin đại vương bớt giận,hồn nguyện khai thật,xin đừng dùng hình nữa.
Minh vương: ngươi muốn khai thật,vậy những gì nguyên cáo nói ngươi có thừa nhận không ?
Hồn: thừa nhận,tất cả đều đúng với sự thật,nguyện đại vương xử nhẹ cho.
Minh vương: mệnh văn phán ghi chép lại tường tận án tình,hồn Lý phạm tội lừa gạt,phán giam cầm 55 năm tại ngục hút máu.
Văn phán: bẩm vương gia,đã ghi lại và lấy dấu tay của hồn Lý.
Minh vương: được,xử án đến đây kết thúc,mệnh về âm phủ.

HỒI 9: CÂN LƯỢNG THAM LAM THU LỢI LỚN,CHO VAY NẶNG LÃI HÚT MÁU NGƯỜI.
bổn đường thần tư lễ đăng đài.
thánh thị: lát sau minh phủ đệ thất điện mượn bổn đường làm âm đường xét xử tạm thời,mong chư sinh nghiêm chỉnh hầu giá,không được thất lễ.Minh phủ thất điện ngưu mã tướng quân đến.
thơ rằng: đêm nay theo chúa công mượn quí đường tạm thời xét xử.Minh phủ thất điện văn võ phán quan đến.
thơ rằng: đêm nay theo giá đến loan môn,chúa công đích thân xử tội hồn,khuyên người tại thế nên liễu ngộ,âm ty hình phạt khổ liên miên.
Thánh thị: đêm nay theo chúa công đến loan đường xét xử,chúng quỉ dịch,xếp hàng tiếp giá.
Minh phủ thất điện Thái Sơn Vương đến.
thơ rằng: giờ tốt phụng chỉ đến phàm trần,thẩm phán tội hồn khuyên thế nhân,thiên lý chiếu rọi rõ như gương,âm luật uy nghiêm không được thoát.
thánh thị: đêm nay xử án,mệnh ngưu mã tướng quân truyền lệnh các quỉ dịch,các ty không được quấy nhiễu người dân,mời phúc thần quí đường thay hồn chấp bút,mệnh ngưu mã tướng quân giải tội hồn lên.
Ngưu mã tướng quân: lãnh lệnh...bẩm chúa công đã đem tội hồn lên,đánh trống thăng đường.
Minh vương: tội hồn trước mặt,người địa phương nào,sống ở đâu ? mau khai ra.
Hồn: bẩm vương gia,hồn là người ở Đài Bắc Vạn Hoa,nhà có một vợ hai thiếp,con cái đủ 5 người.
Minh vương: tội hồn,ngươi bị đem đến bổn điện,biết mình phạm tội gì không ?
Hồn: hồn vào năm 34 tuổi,thân mang ác bướu mà chết,bị dẫn đến âm phủ,không biết phạm tội gì ?
Minh vương: đồ gian ác thật biết xảo biện,rõ ràng biết mình tội lỗi đầy người mà không tỉnh ngộ,chỉ biết dẻo miệng,danh tánh còn không báo lên thì đã biết một phần tội ác của ngươi rồi.
Hồn: hồn tại thế là một thương nhân trung thực,trật tự quy củ,không phạm tội lớn nào,còn danh tánh tội hồn vì một lúc quên đi,xin vương gia bớt giận,tội hồn họ Hà tên Quái.
Minh vương: đúng là sôi máu,còn dám xảo biện,mệnh văn phán quan tuyên đọc tội của hồn.
Văn phán: lúc Hà hồn tại thế,trong công việc không tuân thủ đạo đức thương nghiệp,cân non bán thiếu,từ già đến trẻ đều lừa gạt,được số tiền lại còn cho vay nặng lãi làm nhiều người tan gia bại sản.
Minh vương: tội hồn ngươi có biết tội chăng ?
Hồn: oan uổng quá,lúc còn sống hồn một mực tốt lành,an phận giữ gìn làm kinh doanh,đây có lẽ là sách âm hay thần quan sát sai lầm đổ lên đầu hồn thôi.
Minh vương nổi giận: Hà Quái,ngươi thật sự hết thuốc chữa rồi,rõ ràng tội chứng như núi,còn không thừa nhận,nếu bổn vương không dùng đại hình thì ngươi không giác ngộ đâu,mệnh ngưu mã tướng quân truyền quỉ dịch chấp hình,đem tội hồn kéo ra ngoài,đánh nặng 20 trượng không tha nhưng không được kinh động dương dân.
Ngưu mã tướng quân: lãnh mệnh...bẩm chúa công,đã hành hình xong,tội hình quá nặng,tội hồn không chịu nổi đã ngất xỉu đi.
Minh vương: tạt nước hoàn hồn.
ngưu mã tướng quân: lãnh lệnh,tội hồn đã tỉnh.
Hồn: ai da,đau chết đi được,nếu như không nhận chắc chịu khổ nữa.
Minh vương: bây giờ ngươi có nhận không ?
Hồn: hồn hiện tại không dám che dấu,tại dương thế lúc hai mươi mấy tuổi thì bắt đầu kinh doanh buôn bán gạo,vì một lúc hồ đồ đã xử lí cân đong lúa trong những lần buôn bán làm nông dân chịu thiệt nhiều,sau đó làm thành gạo trắng lại xử lí tiếp rồi bán cho khách hàng,trong đó thu được lợi lớn,cùng lúc đó lấy số tiền này cho vay nặng lãi lại thu lợi lần nữa,vì phía chính quyền không trị tội được nên bây giờ không cách chi thoát được.
Minh vương: mệnh văn phán tra xét sổ âm ty,xem có đúng không ?
Văn phán: cho đến phù hợp thì còn một đoạn tội sâu,tội hồn trong lúc cho vay nặng lãi vì lấy lợi tức cao quá làm đối phương họ Lam rơi vào khốn cảnh phải bán con trả nợ,hại người nhà tan cửa nát,thật đáng chết.
Minh vương: quái đúng là quái,tội nặng không nói,chỉ nói tội nhẹ,chẳng lẽ không có vương pháp trị nổi ngươi sao ?
Hồn: hồn chỉ cho họ Lam mượn tiền nhưng không biết kết cục như vậy,tội này đổ lên người hồn thì thật bất công.
Minh vương: việc này cũng khó trách,người đời đều nghĩ như vậy,sự ảnh hưởng của tội lỗi ở phía sau cần phải chịu trách nhiệm,có nhân ắt có quả,do đó tội này giáng lên đầu ngươi là hợp lý rồi,ngươi có phục không ?
Hồn: hiện giờ tôi hoàn toàn nhận tội.
Minh vương: ta phán ngươi phục hình tại bổn điện 120 năm,chịu xong giao qua thập điện chuyển luân,đêm nay xử án kết thúc,mệnh văn phán quan đem toàn bộ hồ sơ trình lên nam thiên,chúng ta về thôi.

HỒI 10: ĐÁNH NGƯỜI BẮT KHAI OAN VÀO TÙ,THAM Ô VÔ LẠI PHÁN NGHIÊM HÌNH.
bổn điện tư lễ thần đăng đài.
thánh thị: đêm nay minh phủ đệ cửu điện Bình Đẳng Vương mượn bổn đường xử án,chư sinh xếp hàng tiếp giá,không được thất lễ,ta lui đây.Minh phủ cửu điện tướng quân trâu ngựa : vương gia giá lâm,mệnh chúng quỉ dịch xếp hàng hầu giá.Minh phủ điện thứ chín văn võ phán quan đến.
thơ rằng: người đời thiện ác không phân rõ,mai một lương tâm nộ Ngọc kinh,hôm nay theo vương lâm thánh địa,xét hồn phán tội khuyên lê dân.
Minh phủ cửu điện Bình đẳng Vương đến.
thơ rằng: phong hoá người đời thật sa đọa,đạo đức luân thường phạm nhiều quá,âm luật nghiêm minh đều công chính,hại người vong mạng khó thoát thân.
thánh thị: đêm nay mượn quí đường làm nơi xử án,mệnh quỉ tốt các ty nghiêm chỉnh,xin phúc thần của quí đường thay hồn chấp bút,mệnh ngưu mã tướng quân đánh trống thăng đường.
ngưu mã tướng quân: lãnh lệnh,đánh trống thăng đường,đem tội hồn giải lên.
Minh vương: phạm hồn người nơi nào,chức nghiệp gì mau báo lên.
Hồn: tội hồn sinh tại thành Đài bắc,làm sư gia cho nha môn thành đài bắc,họ Giang tên Hạo.
Minh vương: phạm hồn có biết tội không ?
Hồn: phạm hồn là sư gia của nha môn,thay huyện thái gia làm việc,một lòng trung thành,không biết thân phạm tội gì ?
Minh vương: mệnh văn phán đem tội lỗi của hắn đọc lên.
Văn phán: lãnh mệnh...Giang hồn làm trong huyện nha,biết pháp phạm pháp,tham ô vô lại,không giữ được liêm khiết,đồng thời hại người vào tù dẫn đến chết người.
Hồn: oan uổng quá,tội hồn sao lại biết pháp phạm pháp ? xin vương gia minh xét.
Minh vương: phạm hồn đã tạo tội lỗi đều có nhật dạ du thần và thần tam thi trình báo thiên đình,vả lại sổ âm ty cũng ghi rõ cặn kẻ,sao lại oan uổng ? mệnh quỉ sứ đem tội hồn thọ hình kẹp tay.
Quỉ dịch: lãnh lệnh...hình phạt đã xong nhưng phạm hồn chịu không nổi đã ngất đi rồi.
Minh vương: tạt nước hoàn hồn.
Hồn: đại vương tha mạng,hồn nguyện khai thật,đừng động hình nữa.
Minh vương: mau khai thật tội lỗi của mình,không được che dấu,nếu không ta sẽ dụng hình nặng hơn.
Hồn: tội hồn ở trong thành Đài bắc,láng giềng có họ Hà và họ Lý đều kinh doanh tiệm vàng,giao tình lại thắm thiết,họ Hà là người trung hậu thật thà,tuổi lớn hơn,kinh doanh tiệm vàng phát đạt,họ Lý thì gian xảo hơn,không thật lòng kinh doanh,thường dùng thủ đoạn,nha phường trong thành đều biết,vì thế việc kinh doanh ngày càng tệ,dẫn đến mắc nợ.ngày 25 tháng 4 năm canh ngọ đến nha môn báo án nói rằng: tiệm vàng của hắn mất 5 cây vàng,tổng số là 50 lượng.vì thế nha môn thụ lí xét xử,đêm hôm đó,họ Lý đến nhà tội hồn,hối lộ một cây vàng,muốn tội hồn trước mặt huyện thái gia vu khống họ Hà trộm vàng của hắn,sau khi xong việc sẽ cho thêm 20 lượng để tạ lễ,hồn vì một lúc tham vàng nên cố ý trước mặt huyện thái gia nói rằng: vàng mất của họ Lý,họ Hà hiềm nghi lớn nhất,huyện gia không xét xử gì cả mà sai người bắt họ Hà qui án,nhưng họ Hà vốn trung hậu,chết cũng không nhận,huyện gia cho người đánh Hà nữa sống nữa chết,cuối cùng chịu không nỗi đành phải nhận,sau bị lăn tay và tống vào ngục.sau khi vào ngục,tiệm vàng cũng bị đóng cửa,họ Hà trong ngục nghe được tin tức,với tuổi già sức yếu nên thân thể ngày càng suy nhược,cuối cùng do quá phẫn uất mà chết.Sau này tội hồn vì lương tâm cắn rứt,ngày nào tâm thần cũng không yên,đêm đến lại bị âm hồn họ Hà quấy nhiễu,từ từ bệnh nặng mà chết,như trên tường thuật tội của hồn,xin vương gia minh xét.
Minh vương: mệnh văn phán đối chiếu với sách âm ty xem có đúng không ?
Văn phán: lãnh mệnh...bẩm vương gia hoàn toàn chính xác.
Minh vương: Giang hồn biết pháp phạm pháp,bản thân lại là sư gia huyện nha,tội tăng thêm một bậc,ta phán giam cầm địa ngục xe lăn phanh thây 25 năm,đồng thời làm sai sự thật,hại người vô tù dẫn đến làm chết người phán giam địa ngục đâm phổi rắn đồng chui thân 10 năm,đêm nay ta xét xử án này nhằm hy vọng kẻ làm quan đặc biệt chú ý,khi xét xử không những phải kỹ càng,tuyệt đối không được qua loa,nếu không khi vào địa phủ thì thật thê thảm,mệnh phán quan đem tất cả hồ sơ trình lên Nam Thiên,mệnh quỉ dịch xếp hàng hồi minh phủ,ta lui đây.

U minh giáo chủ địa tạng vương bồ tát giáng.
Lời Bạt:
thế đạo nhân tâm ngày càng sa đọa,lòng người hiểm ác,hết lớp này đến lớp khác,không thể xử lí,lại càng có kẻ,không tin có địa phủ,không biết sợ gì,muốn làm gì thì làm,làm cho mắt thấy mà lòng nguội lạnh,vì thế ơn trên mới cho viết sách "địa phủ thẩm án",hòng muốn cứu vớt lòng người,cảnh giác người đời trong từng ý niệm nên thận trọng đi vào đường chánh,Nam thiên vũ miếu minh chánh đường giữ trọng trách này,mỗi tuần phụ loan viết sách,lại càng lao nhọc thập điện minh vương,lâm đường trước thuật xử án,thêm phần cực khổ,thay trời tuyên hoá,cảnh tỉnh người đời,công đức thật không nhỏ.
sách "địa phủ thẩm án",mong người đời nắm giữ cơ hội này,tận lực ra tiền in ấn truyền rộng,công đức tạo được sẽ bội phần hơn sách thiện khác,vì sách này lúc bắt đầu thẩm án có ý nghĩa đặc biệt,muốn mau chóng xét xử hết các hạng tội,hy vọng đọc giả có thể giác ngộ,tam kỳ thu viên đã gần kề,mong người đời mau tỉnh ngộ,cảnh giác thật sự.
ta ty chức địa phủ giáo chủ,mắt thấy địa phủ,đầy kẻ mê mờ,như lửa đốt trong lòng,nếu không cố gắng tính toán thiết lập phương pháp cứu độ thì thật đau lòng.mong người đời có thể hiểu tấm lòng ta,gánh giùm một phần,người người hướng thiện chân tu,cùng lên bờ giải thoát.
U minh giáo chủ Địa Tạng Vương bồ tát bạt vu Nam thiên trực hạt vũ miếu minh chánh đường thiên vận ngày 26 tháng 1 năm ất sửu.

HẾT.
 
Bên trên