Thấy mấy câu thơ bàn về quẻ Đại hữu:
Đại Hữu Tự Quái
Được người, vật cũng theo chân về mình.
Cho nên Đại Hữu mới sinh.
Tâm thường có 2 chiều, 2 vẻ,
Vẻ phàm phu và vẻ thanh cao.
Phàm phu, dục vọng rạt rào,
Lòng cố giữ thập phần tĩnh lãng,
Đứng ù lì, phá tán lòng ai.
Hòa đồng, hiệp nhất với Trời,
Ấy là tuyệt diệu, trên đời mấy ai.
Lòng chớ để pha phôi lạc lõng,
Tội tình chi, lóng ngóng Đông Tây,
Đáy lòng, giải thoát là đây,
Giác minh vô tận, cũng ngay đáy lòng.
Hãy cố gắng tập trung thần trí,
Thời oan khiên, phiền lụy tiêu tan,
Hòa đồng, phối hợp Atman,
Ấy là hạnh phúc muôn ngàn tả sao?
Diễm tuyệt ấy, lời nào tả xiết,
Chỉ tâm thần mới biết, mới hay.
Nước kia, nước nọ hòa hài,
Lửa phừng trong lừa, ai tài biện phân.
Khí pha khí, ai lần manh mối,
Đã hiệp rồi, khó nỗi hia ly,
Tâm thần mà nhập huyền vi,
Thời thôi trần cấu, còn chi bận lòng.
Lẽ giải kết ở trong hoàn võ,
Đều do tâm, dây nhợ mối manh,
Lụy là, bám víu sự tình,
Tâm không lụy vật, âu đành thần tiên.